Hắn rùng mình một cái, đầu óc lúc này cũng có chút thanh tỉnh. Nghĩ lại mà thấy sợ, bọn họ còn đang ở trong cung a, nếu thật sự động thủ đánh Hoàng Bắc Nguyệt, để Hoàng Thượng biết được, chắc chắn hắn sẽ…
Tiêu Viễn Trình sợ đến mức tay chân có chút nhũn ra, ở nhà và ở trong cung là hai khái niệm khác nhau a.
Nhìn thấy hắn tay chân run rẩy, Phong Liên Dực cũng buông tay, lui một bước hướng Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên mỉm cười: “Bắc Nguyệt quận chúa hẳn là vừa rồi sợ hãi quá độ nên mới thất thố đẩy Nhị tiểu thư ra có phải không?”
Đây rõ ràng là Phong Liên Dực đang giúp nàng giải vây, cho nàng một bậc thang để leo xuống.
Cử động của hắn đều bị Hoàng Bắc Nguyệt thu vào trong mắt, nếu là người khác ắt hẳn bây giờ sẽ tràn ngập cảm kích đối với vị Bắc Diệu Quốc Cửu hoàng tử này, nhưng nàng thì không.
Cho dù hắn không động thủ thì Tiêu Viễn Trình cũng không dám đánh nàng.
Tình huống hôm nay đã làm cho mọi người đồng tình với nàng, mà Tiêu Viễn Trình tên vũ phu ngu ngốc này vẫn cứ quát tháo ầm ĩ, lại còn muốn động thủ đánh nàng. Đây rõ ràng là tự tìm chết.
Nàng là tiểu thư dòng chính của Trưởng công chúa phủ, mà tên Tiêu Viễn Trình này thân là phụ thân nhưng lại không quan tâm sinh tử của nàng, ngược lại còn vừa đánh vừa mắng. Chuyện này mọi người đều tận mắt thấy a.
Chỉ cần nàng thừa nhận chính mình vì sợ hãi quá mức mới vô tình đẩy Tiêu Vận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291432/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.