” Nga.” Hoàng thượng hơi híp mắt lại, thần sắc cao thâm khó dò. Quả không hổ là bậc đế vương, hỉ nộ khó dò.
Tiêu Dao vương tiến lên phía trước nói: ” Khởi bẩm Hoàng Thượng, Cửu hoàng tử gần đây trọng bệnh quấn thân nên không thể đến đúng giờ, kính xin bệ hạ lượng thứ.”
Phong Liên Dực cùng Tiêu Dao vương quan hệ cá nhân rất sâu đậm, điều này gần như là mỗi người ở Nam Dực quốc đều biết.
Tiêu Dao vương cũng đều lên tiếng cầu tình, Hoàng Thượng tự nhiên cũng phải nể mặt hắn, cười nói:
” Không sao, thời gian còn sớm, trẫm đã cùng các vị ái khanh cùng nhau chờ khách quý đến.”
Mọi người đồng loạt hô to vạn tuế, sau đó Hoàng Thượng cho mọi người ngồi xuống.
Tiêu Viễn Trình lúc này cũng mang theo Tiêu Trọng Kỳ cùng Tiêu Trọng Lỗi về chỗ ngồi, vừa thấy Hoàng Bắc Nguyệt ngồi ở chính vị liền hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đảo quanh vừa vặn trông thấy Tiêu Vận vẻ mặt oan ức, trong lòng không khỏi giận dữ, hỏi: ” Vận nhi, ngươi làm sao vậy?”
Tiêu Vận ủy khuất thấp giọng nói: ” Vận nhi tự hiểu mình chỉ là thứ nữ, vừa rồi chỉ không cẩn thận ngồi nhầm chỗ của Tam muội mà thôi, ai ngờ lại bị công chúa quở trách, phụ thân, Vận nhi đúng là vô ý vô tứ mà.”
Tiêu Viễn Trình vốn đã ôm một bụng lửa giận với Hoàng Bắc Nguyệt, giờ khắc này lại nghe Tiêu Vận tố khổ thì lập tức nổi trận lôi đình, hung hăng trừng mắt về phía nàng.
Hoàng Bắc Nguyệt nghịch chén rượu trong tay, lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291421/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.