Tiêu Viễn Trình thấy Anh Dạ công chúa lười nhác ngồi ở đó không ra giá, dường như không có ý tranh cướp thanh Băng Vũ này.
Công chúa đã không có ý tranh đoạt, hắn liền có thể thẳng tay làm tới rồi.
Tiêu Vận chính là nữ nhi hắn sủng ái nhất, chính là niềm kiêu ngạo và hy vọng lớn nhất của Tiêu gia, cũng nhờ vào thiên phú của Vận nhi nên lão gia tử mới có chút coi trọng hắn.
Cho nên chỉ cần Tiêu Vận có yêu cầu gì hắn cũng đều tận lực thỏa mãn nàng.
” Hảo! Mặc kệ giá cao bao nhiêu phụ thân cũng đều mua cho ngươi!” Tiêu Viễn Trình hào sảng nói.
Tiêu Vận nghe vậy lập tức cao hứng, tiếp tục đi đấu giá, xuất thủ hào phóng khiến người khác trợn mắt há mồm.
Cầm di nương thấy vậy có chút mất hứng, hừ lạnh một tiếng.
Hoàng Bắc Nguyệt nhờ vào tinh thần lực cường đại, động tĩnh chung quanh dù rất nhỏ cũng rất khó tránh khỏi tai mắt của nàng, bởi vậy động tĩnh bên phía Tiêu Vận nàng đều nghe rõ ràng.
Trong lòng không khỏi cười lạnh, đều là nữ nhi ruột thịt, một người được sủng lên tận trời, một người bị ngược đãi đến cả nô tài cũng không bằng.
Hoàng Bắc Nguyệt lớn như vậy, trừ bỏ lúc Trưởng công chúa còn sống, Tiêu Viễn Trình vì lễ nghi nên cũng coi như vẫn còn được. Mà ngay khi Trưởng công chúa qua đời, thái độ Tiêu Viễn Trình so với người qua đường còn lãnh đạm hơn, ngay cả một mai thiết tệ cũng không cho nàng.
Còn Tiêu Vận thì sao? Nâng trên tay sợ rớt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291405/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.