Cẩm y công tử liêntục liếc mắt đưa tình với Tiêu Vận nhưng nàng lại không thèm quan tâmhắn, vừa suy nghĩ vẩn vơ vừa mân mê đầu ngón tay của mình.
Vị công tử này thấy vậy không khỏi có chút thất vọng, ánh mắt khắp đảoquanh, vừa vặn rơi xuống trên người Hoàng Bắc Nguyệt vừa từ cửa bướcvào, toàn thân bạch y như tuyết đầu mùa, thanh lãnh phiêu dật.
Khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt cũng không che giấu được ngũ quan tinh xảo, tú lệ mà thanh nhã.
Trong lòng hắn lập tức chấn động, kinh ngạc nghĩ: “ Thiếu nữ này không phảilà Bắc Nguyệt quận chúa đấy chứ? Vài năm không gặp cư nhiên bộ dạngngày càng xinh đẹp.”
Tiêu gia nữ quyến đang ngồi tại đây đềulà mỹ nhân mỗi người một vẻ, trong đó Tiêu Vận mười lăm tuổi là xinh đẹp nhất: Quần lụa mỏng màu hoa hồng được điểm lên những cành ngọc lan mỹlệ, tóc búi thành kiểu triêu vân kế vô cùng phức tạp, trâm cài bằng vàng được khảm nạm những hạt trân châu óng ánh, khuyên tai được làm từ phỉthúy vô cùng tinh xảo, trước ngực còn đeo một chiếc vòng cổ có hình Song Ngư Cát Tường.
Nhan sắc tuy không phải là cực phẩm nhưng nhờ vào một thân trang phục đắt tiền, cũng coi như rực rỡ mỹ lệ, hơn nữavẫn còn cái danh thiên tài Triệu hoán sư, càng làm cho nàng có một loạithanh cao ngạo khí, quả thực chính là nữ thần trong lòng nam nhân.
Hoàng Bắc Nguyệt cùng Tiêu Vận, một cái thanh lệ thoát tục, một cái đoantrang diễm lệ, quả là hai mỹ nhân có hai vẻ đẹp trái ngược nhau.
Chỉ có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291368/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.