Đuổi Bội Hương đi,Hoàng Bắc Nguyệt đi tới gian sau thì phát hiện Đông Lăng giẫy giụa muốnngồi dậy, nàng vội vã đi qua đè nàng nằm xuống.
” Đừng lộn xộn. ”
” Tiểu thư, ta nghe thấy thanh âm của Bội Hương, nàng có phải hay không lại đến khi dễ người? ”
Đông Lăng mặc dù đang ngủ cũng vẫn lo lắng đề phòng, loáng thoáng nghe đượctiếng của Bội Hương liền ngay lập tức tỉnh lại, dựa vào bản năng muốn đi ra ngoài bảo vệ tiểu thư.
” Yên tâm đi, sau này sẽ không có ai có thể khi dễ ta nữa. Ngươi đói bụng không? Bội Hương vừa đưa cơm nước đến. ”
Vừa an ủi nha hoàn trung thành này, Hoàng Bắc Nguyệt vừa thuận tiện dò xétmạch đập của nàng. Thương thế của nàng đã tốt hơn rồi, sở dĩ suy yếu như vậy là vì đói bụng.
” Ăn? ” Đông Lăng mở to hai mắt giống như vừa nghe thấy một chuyện bất khả tư nghị. Nàng thoáng ngẩn ra rồi hốt hoảng kêu lên.
” Bội Hương đưa thức ăn tới? Người đã ăn chưa? Tiểu thư, ngươi làm sao lại ăn thức ăn Bội Hương mang đến được chứ? ”
Đông Lăng gấp đến độ bật khóc. Bội Hương cũng không phải thứ tốt làh gì, mỗi lần đến không phải khi dễ tiểu thư thì chính là đùa cợt tiểu thư.
Có lần nàng hảo tâm cho tiểu thư một miếng thịt, kết quả tiểu thư ăn vào nôn đến mấy hôm liền.
Lần này cư nhiên đưa thức ăn đến, nàng lại định chơi trò gì nữa đây?
Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt mỉm cười. Cô gái nhỏ này thật sự quan tâm đếnnàng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291365/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.