Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng. Một lần gặp nhau, một đời một kiếp thầm thương trộm nhớ. Trao trái tim ta chi chàng, liệu chàng có thể trân trọng và nâng niu? Một lần gặp nhau, ngỡ như là duyên phận. Dây dưa cả đời không dứt, cả đời đều là nhất kiến chung tình, cả đời hy vọng chân mệnh thiên tử là đây. Nàng xuyên đến từ thế kỉ hai mươi mốt, mang trong mình sự thông minh sẵn có, nàng dần thích nghi với cuộc sống nơi cổ đại. Nàng là một thần y chữa được trăm ngàn bệnh. Một lần cứu hắn, vô tình để rơi sợi tơ duyên. Tơ hồng vướng mắc lại với nhau, thành ra trăm năm đều khó gỡ. Tình yêu nảy sinh, nàng nhận định cả đời này hắn đều là của nàng.
Được! Hắn là của nàng, một đời một kiếp nguyện chung tình, không vì ai mà thay đổi. Được! Hắn là của nàng, đời đời kiếp kiếp yêu nàng, quan tâm nàng, bảo bọc nàng trong cái ôm của hắn. Nàng là một viên ngọc quý tỏa sáng giữa đêm đen, hắn là nam nhân vô tình có thể nắm lấy ngọc mà gìn giữ và nâng niu. Hạnh phúc bền lâu hay không là do chính ta làm chủ. Dùng một đời để lưu luyến một người, trời cao thấu hiểu, khó lòng chia xa.