Vậy là tối đó chuyến du hồ bị tạm gác lại. Đến sáng hôm sau Nhược Ly đã khỏe lại nàng tối qua đã không việc gì, chỉ là người nào đó kiên quyết không cho nàng xuống giường.
Tối ngày hôm sau Lãnh Thế Tuyệt mới cho nàng đi du hồ. Lãnh Tứ chuẩn bị 2 chiếc thuyền nhỏ nhưng sang trọng. Màn lụa màu hồng phấn, bốn góc thuyền treo bốn cái đèn hoa thật to, trong trướng có một cái bàn nhỏ đặt thức ăn và rượu còn cô một cây cổ cầm.
Lãnh Thế Tuyệt muốn ôm Nhược Ly nên chuyện chèo thuyền giao cho Lãnh Nhất
Hai người trong màn thuyền ôm nhau Thật ấm áp.
" ta đàn cho chàng nghe"
" Đừng mệt nhọc bản thân "
" chỉ đàn một khúc thôi mà, ta đã không sao "
" vậy được, ta cùng đàn với nàng." một khúc uyên ương nhẹ nhàng nhưng sâu sắc vang lên,
" tang! " dây đàn bị đứt Nhược Ly Đưa tay ôm ngực sắc mặt trắng xanh.
"Ly Nhi , nàng làm sao vậy, Ly Nhi " Lãnh Thế Tuyệt hốt hoảng.
Nhược Ly muốn mở miệng nói không sao nhưng mà ý thức nàng dần mất đi cùng với cơn đau Nhược Ly ngất xỉu trong lòng Lãnh Thế Tuyệt.
Lãnh Thế Tuyệt bất chấp đây là giữa hồ dùng khinh công ôm Nhược Ly lướt trên mặt nước chạy về phía y quán kia. Bọn Lãnh Nhất cũng chạy theo.
Đến trước y quán đã nghe được tiếng quát tháo bên trong
" chẳng phải nói nghỉ ngơi và uống thuốc sẽ khỏi, sao bây giờ lại đau đến ngất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nao-thien-ha-than-y-vuong-phi/2522927/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.