Trên đùi Nam Kiều có vết xước do vật lộn với lão nhị. Âu Dương Khởi đưa Nam Kiều đến bệnh viện tiêm vắc xin phòng dại.
Trong lúc chờ bác sĩ gọi số, Âu Dương Khởi nói: “Nam Kiều, từ khi cậuquen cái tên Thời Việt kia thì hầu như lúc nào cũng bị thương”.
Nam Kiều tỉ mẩn nhớ lại, nghĩ đến lúc ở Lucid Dream, ở dưới hầm gara gặp phải đánh nhau bị dao chém sượt qua, sau đó là bị chó của Thời Việtcắn. Âu Dương Khởi nói quả thật cũng rất có lý, cô không còn lời nào đểnói.
“Cậu biết không, cái tên Thời Việt kia, tớ nghe nói, anh ta từng có tiền án”.
Nam Kiều có bố và anh chị như vậy, lại sống ở nước ngoài tám năm, tuybản thân chưa từng trải qua sóng to gió lớn gì, nhưng cũng thấy quakhông ít chuyện. Nghe Âu Dương Khởi nói ra hai chữ “tiền án”, cô tráilại không hề cảm thấy sợ hãi.
“Nói nghe xem nào”.
Âu Dương Khởi liếc nhìn Nam Kiều: “Tớ nhớ là cậu trước đây không bao giờ thích nghe mấy chuyện tám nhảm này mà”.
“Dẫu sao cũng đang rảnh rỗi”.
“Không phải chứ”, Âu Dương Khởi cất giọng kỳ lạ, cố ý kéo âm cuối ra thật dài.
Nam Kiều thản nhiên liếc Âu Dương Khởi: “Cậu muốn sao?”
Âu Dương Khởi ôm eo Nam Kiều, đôi mắt xinh đẹp nịnh nọt, lắc lắc: “Cậu nói sao?”
Nam Kiều nói: “Tớ có chút hứng thú với anh ta, cậu nói đi”.
Âu Dương Khởi vỗ vỗ hai tay: “Tớ biết ngay mà!”. Cô híp mắt nhìn NamKiều, nói: “Vậy cậu hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nam-co-cay-cao/3134421/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.