Gần buổi trưa, một chiếc xe ngựa màu xanh chậm rãi rời khỏi kinh thành, tuy được làm thành từ vật liệu tốt nhất, nhưng nóc xe màu xanh và bề ngoài đơn giản đã nói lên đây chỉ là xe ngựa của thương nhân bình thường, không khiến người qua đường chú ý.
Nhưng mà, bày trí trong xe và ngoài xe lại khác nhau một trời một vực. Bên trong xe cao hơn vị trí ngồi của xa phu, sàn gỗ cùng đế xe tạo nên một khoảng không hình hộp lớn, có thể dùng để đặt hành lý. Toàn bộ phần sàn xe trải một lớp đệm bông dày, được bao bọc bằng tơ lụa thượng hạng, ở vách xe bốn phía lại được lót thêm một lớp ngọc tịch khoảng chừng nửa thước, làm vậy là bởi vì thời tiết đang dần nóng lên, khi người ngồi bên trong thấy nóng nực thì có thể chuyển qua ngồi trên ngọc tịch. Ngoại trừ những thứ đó, trên vách còn bố trí giá sách và một cái bàn xếp, trên đó đặt đầy sách và trái cây tươi, điểm tâm đệm dựa mềm mại thư thái và mấy cái gối tròn rải rác khắp nơi, lư hương tinh xảo tỏa ra đàn hương thoang thoảng bay ra cả bên ngoài.
Phượng Ly Thiên gối lên đùi Hiên Viên Cẩm Mặc mà ngủ, Hiên Viên Cẩm Mặc thì dựa trên đệm yên lặng đọc sách, đôi khi sẽ cúi đầu liếc nhìn cái tên trên đùi một cái, sau đó kéo chăn mỏng qua đắp lại cho hắn. Không sai, người ngồi trong xe chính là Hoàng Thượng và Vương gia nhìn như thân mang trọng trách nhưng kỳ thật lại là xuất môn du ngoạn.
Xe ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ly-thien/1333393/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.