Ngày mai, Hộ bộ bắt đầu nghênh tiếp phiên bang, mà người trong điện Bàn Long đang vội trước vội sau chuẩn bị đồ đạc cho Phượng vương cải trang xuất cung điều tra chuyện núi Thiên Hàn. 
Phượng Ly Thiên cười khổ không ngừng nhìn thân hình tròn vo của Đức Phúc mang trước mang sau chạy loạn khắp nơi, đem hết mấy thứ như gối đầu, trà cụ, thư tịch hắn quen dùng nhét hết vào xe ngựa xa hoa, thậm chí còn mang cả lò sưởi tay, mền và gia vị nấu ăn phòng khi phải dùng cơm dã ngoại. Lúc Đức Phúc muốn nhét một cái áo choàng lông hồ hoa lệ vào trong xe thì Phượng Ly Thiên rốt cuộc cũng bạo phát. Hắn đến Hàn Cốc để làm chính sự chứ không phải đi du ngoạn, huống chi giờ đang là mùa hè, mang theo áo choàng lông hồ chỉ càng thêm lỉnh kỉnh. 
“Nhưng mà, cái áo choàng này là Hoàng thượng dặn dò chuẩn bị cho vương gia mà.” Đức Phúc khổ sở ôm áo choàng tuyết trắng, gương mặt đầy thịt nhăn nhúm lại. 
Phượng Ly Thiên cầm lấy áo choàng ngắm nghía, sợi lông tuyết trắng không pha lẫn một tia tạp chấp, thủ công tinh xảo không nhìn ra bất kỳ đường chỉ nào, nhẹ nhàng mà ấm áp, chỉ là phần lông ở cổ áo là màu tím hiếm thấy, khác với loại cố ý nhuộm thành, dưới ánh mặt trời hiện lên ánh sáng mỹ lệ tựa như sắc thủy tinh màu tím. Hai bên dây cột dùng tơ lụa làm thành, phần đầu gắn hai cục lông màu tím trông rất buồn cười, nhưng không thể không nói, thực sự là rất đẹp. 
Tử hồ! Phượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ly-thien/1333390/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.