Gần như thô bạo cắn nuốt cánh môi của Hiên Viên Cẩm Mặc, chỉ xa cách mấy ngày, nhưng Phượng Ly Thiên lại cảm thấy hình như đã lâu lắm rồi mình không được thưởng thức vị ngon đến thế, thế nên hắn vội vàng muốn xác nhận quyền sở của mình. Mãi đến khi người bị hôn vì đau đớn mà nức nở thành tiếng, mãi đến khi mùi máu tươi nhàn nhạt tản ra giữa hai cánh môi, hắn mới lưu luyến không thôi thả chậm tốc độ, nhẹ nhàng liếm lộng, chậm rãi như tế thủy trường lưu, tựa như đang kể ra một nỗi cô đơn của nhiều tháng năm tĩnh lặng, lại như đang an ủi ngàn thương vạn nhớ không thể dứt. 
Lúc đầu Hiên Viên Cẩm Mặc còn giãy dụa, nhưng đột nhiên chìm đắm trong sự ôn nhu lại khiến y quên mất việc phản kháng, cái loại khổ sở khó hiểu trong lòng cũng bỗng chốc biến mất, chậm rãi nhắm mắt lại, gần như theo bản năng mà vươn đầu lưỡi, không chút yếu thế càn quét khoang miệng hàm chứa hương rượu và mùi máu tươi nhàn nhạt kia. 
Đối với Hiên Viên Cẩm Mặc hiếm khi chủ động, Phượng Ly Thiên tất nhiên vô cùng vui vẻ, mắt phượng chậm rãi cong lên, buông lỏng kiềm chế với Hiên Viên Cẩm Mặc, đơn giản hé miệng, mặc cho người dưới thân thăm dò. Tuy đã có vài cái phi tử, nhưng mỗi lần Hiên Viên Cẩm Mặc sủng hạnh phi tử đều chỉ là phát tiết lấy lệ mà thôi, ít khi hôn người khác, cho nên kỹ thuật so ra kém Phượng Ly Thiên không hề ít chút nào, quấy rối nửa ngày cũng không thể tìm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ly-thien/1333336/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.