Phượng Ly Thiên vốn định ở lại trấn Khánh Phong mấy ngày để Hiên Viên Cẩm Mặc dưỡng thương, nhưng Hiên Viên Cẩm Mặc lại nhất quyết không chịu, thứ nhất y phải vội đến Lô Châu không có thời gian lãng phí ở đây, vả lại hành tung của y đã bại lộ, tiếp tục ở trấn Khánh Phong quá mức nguy hiểm. Phượng Ly Thiên cũng hiểu được đạo lý này, mà quan trọng hơn là hắn không lay chuyển được Hiên Viên Cẩm Mặc. 
Vì thế, hai người không đi đường lớn, mà đi vòng theo đường nhỏ gần núi Cừ Nguyệt. Đường lớn từ Khánh Phong đến Lô Châu chỉ có một, đường nhỏ lại có rất nhiều, cho nên an toàn hơn không ít. Lo lắng vết thương của Hiên Viên Cẩm Mặc, Phượng Ly Thiên đặt hành lý lên một con ngựa, còn mình và Hiên Viên Cẩm Mặc thì cùng cưỡi chung một con khác. 
Hiên Viên Cẩm Mặc rất bất mãn với việc phải ngồi chung ngựa với Phượng Ly Thiên, hơn nữa còn là ngồi ngang, bởi vì tư thế này nhất định phải tựa vào người Phượng Ly Thiên mới có thể giữ được cân bằng, giống hệt như đang bị ôm vào trong ngực. Nhưng Phượng Ly Thiên lại lấy lí do “Tư thế như vầy phần eo không cần dùng lực” mà cự tuyệt điều chỉnh. Hiên Viên Cẩm Mặc có lòng đấu tranh lại không có lực kiên trì. Tuy rằng không thương tổn đến chỗ yếu hại, nhưng dù sao cũng không phải vết thương nhỏ, dù là tư thế này, khi xóc nảy vẫn sẽ thấy đau. 
Nhìn thiên hạ trong lòng vẻ mặt bình tĩnh nhưng lại thường khẽ nhíu mày, Phượng Ly Thiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ly-thien/1333318/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.