"Trường Sinh huynh!" Tất Quyền Ngọc rời khỏi doanh trướng ở Hồ Lô trấn, ở trong bóng đêm chạy về phía rừng rậm, kêu một tiếng.
Trong bóng đêm, Mộ Trường Sinh giống như u lính đột ngột xuất hiện bên cạnh Tất Quyền Ngọc, cấu tay nói: "Công phu của công tử gia ngày càng tiến bộ, ngay cả ta ẩn thân cũng không được..."
Tất Quyền Ngọc khẽ cười nói: "Trường Sinh huynh quá khen, nếu như huynh thật sự muốn ẩn thân, ta làm sao phát hiện được? Vừa mới ở Hồ Lô trấn, Trường Sinh huynh không một tiếng động mà ẩn nấp bên trong thiên quân vạn mã, còn ta thì phải hạ vài tiểu binh mới vào được, nói về ẩn thân, Trường Sinh huynh hơn ta gấp mười lần"
"Công tử gia khiêm tốn rồi, bảo ta ra ngoài không biết có gì phân phó?" Trong bóng đêm, Mộ Trường Sinh biểu tình điềm đạm, Tất Quyền Ngọc cũng theo đó mà trở về phong phạm như cũ.
"Vài năm trước, lúc ta còn ở Hà Tây quân đoàn, một trận chiến ở Tây Phượng Quan, ta bắt được uy vũ tướng quân Trịnh Đồng Hòa của Xích Châu làm tù binh, người này đã bị ta dấu đi, thời điểm trình quân báo, không ghi là tù binh mà là đánh chết, lúc ây ta giao cho Hoắc Sơn đem giấu hắn ở Hoắc gia trang, hiện tại vẫn còn giam giữ vì để chế ước Hồng Thành Tuyệt, nay vừa vặn đã đến lúc, nay Hoắc Sơn không có tin tức, chỉ đành phiền toái Trường Sinh huynh đi một chuyến, đến Hoắc gia trang đem hắn ta đây thả về hoàng thành Xích Châu! " Tất Quyền Ngọc nói.
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-linh-ky/1424139/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.