"Ngươi kêu hai vị phu nhân của ngươi lúc nào rảnh thì vào cung ngoạn đi, các nữ nhân trong cung thiếu hai nàng ấy liền không ngoạn được. Lại nói tiếp, các nữ nhân trong cũng sớm đã bị giáo điều trói buộc không còn là chính mình rồi, có hai nàng ấy chơi đùa cùng, coi như giải tỏa áp lực." Cẩm Hà nằm trong ngực Quyền Ngọc, ngón tay nhẹ nhàng hoạt động trên ngực nàng.
"Nhớ đến chuyện hai nàng lần đầu tiên tiến cung, thật đem ta 'hách nhất đại khiêu' (dọa đến kinh sợ)!" Quyền Ngọc sủng nịnh hôn lên trán Cẩm Hà.
"Như thế nào? Sợ ta ghen, liền làm gì cá nàng sao? Không tin tưởng ta đến vậy sao? Sợ một chút rộng lượng này ta cũng không có?" Cẩm Hà cắn lên vai Quyền Ngọc, coi như là trừng phạt.
"Tất nhiên là không rồi, chỉ là sợ các nàng không hiểu trong cung hiểm ác, sẽ làm ra chuyện gì, nhưng thực sự dọa ta hết hồn... Ta vừa tiến vào, Khê nhi liền đập bàn la to... Ta còn tưởng mình đã đi nhầm chỗ, một đoàn nữ nhân như vậy, bình thường đều khiêm cung hữu lý, cử chỉ cẩn thận... Không ngờ ở trên bàn mạt chược liền điên như vậy..." Quyền Ngọc lắc lắc đầu, nhớ đến chuyện đo còn cảm thấy có chút bất khả tư nghị.
"Không ai có gan bài trừ chế độ đã được tích lũy mấy trăm năm nay, trong lòng mỗi người đều cảm thấy, đây là điều không thể đụng vào, thần thánh gì đó, chỉ cần nơi này có người liền bị cái gọi là thần thánh đó chế ước, chịu đựng những thống khổ do chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-linh-ky/1424112/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.