"Phu nhân... Cẩm Hà nay đã mười bốn rồi..." Tôn Yến phất phất tay cho gã hạ nhân dâng trà lui ra.
"Đúng rồi, nàng đã mười bốn, chúng ta là quan gia, không thể giống như dân chúng bình thường, cũng phải xem gia đình người ta ra sao đã..." Tôn phu nhân cười, đứa con gái này của nàng lớn rồi, đến mười lăm, mười sáu liền có thể kết hôn, ở gia đình bình thường đến mười bốn đã ổn định việc hôn nhân.
"Thật ra vào mấy ngày trước, phu nhân Võ tướng quân đến bái phỏng, cũng có một chút ý tứ. Lão gia, người xem, người cũng đã biết Võ Sách, trong đám hài tử cùng trang lứa với Cẩm Hà, hắn cũng được xem là người có tiền đồ, trước đó vài ngày, đã đứng nhất cuộc tuyển chọn Thái tử thị vệ, về sau..."
Tôn Yến cười cười phất tay: "Ta đương nhiên biết Võ Sách, hắn là con của Võ Chiêu, nhưng có điều mà phu nhân nàng không biết, chín là hắn không có ngạo khí, lại chẳng có tài cán gì, chỉ biết tự cao tự đại mà thôi, ta vừa mới nghe được tin, sau giờ ngọ hôm nay, hắn giục ngựa trên đường phá nát quầy hàng của các tiểu thương, cùng Thành công tử và Tất gia tam công tử đánh nhau một trận. Về phần tuyển thị, phu nhân, ngươi nên biết, Võ gia cũng là tướng môn, nên trong cuộc thi tuyển Thái tử thị vệ hắn cũng đã chiếm được một chút tiện nghi..."
Tôn Yến uống một ngụm trà. Sự tình ở trên đường ngày hôm nay hắn cũng có biết đến, bởi vì buổi chiều, Võ Chiêu có đến tìm Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-linh-ky/1424050/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.