Chương trước
Chương sau
Editor: Sakura Trang
Đến đây, công khai biểu diễn thúc lễ liền kết thúc, tiếp theo Lạc Minh Lâm phải buộc tất cả dụng cụ trong thúc lễ hôm nay lên người Cẩn Thư, cái này tất nhiên không thích hợp có những người khác ở lại.
Lạc Minh Lâm đưa phụ mẫu và trưởng bối khác về phòng chính, tân khách đến, người Lạc gia còn phải chuẩn bị tiếp đãi.
Hạ nhân đều ở bên ngoài giới phòng cung kính chờ đợi, bây giờ trong giới phòng chỉ còn lại Cẩn Thư và Lạc Minh Lâm, còn có dụng cụ điều giáo khắp giới phòng và thúc lễ đầy đất.
Cẩn Thư đã cởi y phục, trần truồng chờ trói buộc tiếp theo. Lạc Minh Lâm đưa tay sờ vết roi trên lưng Cẩn Thư, vết roi qua một thời gian, vào lúc này đã hơi sưng lên, chỗ bị ứ máu rất là mềm mại, Lạc Minh Lâm không nhịn được nhấn nhẹ nhàng hai cái.
“Tê…” Cẩn Thư hít một hơi, “Ngô… Phu chủ…”
“Tiểu quân còn đau phải không?”
“Người không đụng… Liền chẳng phải… A!” Cẩn Thư chưa kịp nói Lạc Minh Lâm liền lại ấn xuống một cái.
“Ha ha… Nhưng mà phu chủ cảm thấy lúc tiểu quân đau càng đẹp mắt đâu.” Lạc Minh Lâm nhìn Cẩn Thư cười một lúc lâu.
Cẩn Thư đột nhiên cảm thấy đau một chút cũng không có gì, để cho phu chủ vui vẻ mới là chủ yếu.
“Tiểu quân, những thứ thúc lễ thích không? Thích nhất cái nào?”
Vấn đề này hỏi xấu hổ muốn chết, đều là đồ dày vò y, còn muốn cho y tới chọn thích cái nào.
Kết quả Cẩn Thư vẫn là ngoan ngoãn nhìn một vòng, chỉ cái quả cầu nhỏ Mật Minh thạch, “Cái này, có thể giúp sinh con cho phu chủ…”
“Cũng biết ngươi sẽ thích cái này, chẳng qua bây giờ còn không dùng được, cái này chờ đến tối sau khi động phòng cho ngươi.”
“Vâng.” Đỏ mặt đỏ mặt gật đầu một cái.
“Những thúc cụ này mỗi cái ta cố tình làm lớn hơn so với kích cỡ của ngươi, sau này tiểu quân mỗi ngày chọn thứ của mình thích, ta đeo lên giúp ngươi.”
Lạc Minh Lâm cầm lấy thứ để ngậm trong miệng kia, Cẩn Thư tự giác há miệng, dạ minh châu lớn như trứng ngỗng ngậm trong miệng, hơi có chút khó chịu, nhưng ngày thường dẫu sao miệng đã quen hầu hạ, mỗi lần cũng ít nhất phải nửa giờ Lạc Minh Lâm mới có thể tiết, vào lúc này Cẩn Thư cảm thấy khá tốt, chính là cảm giác dạ minh châu ở trong miệng có chút mới lạ, y đưa đầu lưỡi liếm liếm, không mùi vị gì.
“Nếu Tiểu quân thích, lần sau thoa lên mật ong cho ngươi liếm chơi.”
Cẩn Thư vào lúc này nói không ra lời, chỉ có thể dùng ánh mắt không quá kiên quyết kháng nghị một chút.
Tiếp theo, Lạc Minh Lâm buộc khăn giao tiêu lên mặt cho Cẩn Thư, bởi vì hôm nay muốn trói buộc cả ngày, Lạc Minh Lâm chỉ quấn lỏng tầng trong, sau đó buộc tầng ngoài cái khăn che mặt lên.
Lạc Minh Lâm nhìn dáng vẻ Cẩn Thư cả người trần trụi che mặt, cảm thấy lấy về sau có thể thử để như vậy hoan ái, đến lúc đó ngay cả cặp mắt cùng che lên, có phải hay không A Cẩn sẽ không xấu hổ như vậy.
Cẩn Thư ngẩng đầu lên tỏ ý với Lạc Minh Lâm muốn vòng cổ, Lạc Minh Lâm hết sức rộng lượng thỏa mãn yêu cầu Cẩn Thư Cẩn Thư, vòng cổ màu vàng dán chặc trên cổ của Lạc Minh Lâm, cảm giác hơi lạnh vừa vặn hóa giải nóng ran lúc này.
Mặc dù đồ vật trước người Cẩn Thư bị hai người ăn ý bỏ quên, nhưng nó quả thật dựng thẳng rất lâu rồi, Cẩn Thư đã không nhớ là từ lúc bị roi quất hay là từ lúc thúc lễ bắt đầu, tóm lại thứ này không phải do ý mình, ở trước khi động phòng sẽ không được giải phóng.
Cẩn Thư vặn vẹo một cái, nhìn mấy món thúc lễ còn lại, giây đỏ là muốn buộc cuối cùng, mấy món khác… Lạc Minh Lâm cũng nhìn mấy món thúc lễ kia suy tư một chút, quyết định chặn hậu huyệt và ngọc hành, vào lúc này thân thể của y đã hết sức nhạy cảm, nhũ vòng và chuông Hàn ngọc quá kích thích, phỏng đoán bây giờ dùng tới là Cẩn Thư có thể trực tiếp đến cao triều.
Lạc Minh Lâm lấy tay làm mở rộng cho Cẩn Thư, nội bích bên trong hậu huyệt đã hoàn toàn bị dâm dịch ngâm mềm nhũn, Lạc Minh Lâm dùng ba ngón tay xoay tròn ấn, Cẩn Thư vặn vẹo thân thể một cái phối hợp dùng sức, chỉ chốc lát sau, hậu huyệt liền dần dần mở ra. Lạc Minh Lâm lấy ra cầu co dãn dùng cho hậu huyệt đặt ở miệng huyệt, mới vừa đẩy một cái vào trong, đã nhìn thấy cái miệng nhỏ lập tức hút quả cầu nhỏ hơn so với nắm đấm kia vào, sau đó hoa nhỏ khép lại, khép lại không thấy được một chút khác biệt nào.
Lạc Minh Lâm nhếch miệng, cười lên, “Tiểu quân… Cái miệng nhỏ nhắn phía dưới này của ngươi, tham ăn hơn nhiều so với phía trên đó.”
Mặc dù bị buộc mặt, nhưng cái mông của Cẩn Thư vẫn đỏ dần lên…
Cẩn Thư có chút vui mừng tình trạng không thể nói chuyện bây giờ, y thật ra thì không muốn dùng lực mạnh như vậy a… Nhưng mà huấn luyện ngày thường đều là như vậy, cần rất dùng sức mới có thể chủ động nuốt vào… Cái quả cầu hôm nay nhỏ, một khi chỗ to nhất đi qua, liền tự động chui vào…
Lạc Minh Lâm nhéo một cái hai luồng thịt mềm biến đỏ, cảm giác thật tốt, sau đó cầm lấy trâm hành, đỡ Cẩn Thư đứng lên, lộ ra ngọc hành trước mặt. Cây trâm hành này nhỏ hơn đũa, dài bảy tấc, dưới cùng khảm hai viên dạ minh châu một lớn một nhỏ, viên nhỏ kia chỉ có lớn chừng móng tay, viên lớn kia to ước chừng trứng bồ câu. Lạc Minh Lâm chậm rãi đút trâm hành vào, cẩn thận cảm thụ vị trí, cho đến gặp trở ngại.
“Buông lỏng.” Lạc Minh Lâm vỗ vỗ Cẩn Thư.
Cẩn Thư có thể cảm giác đến trâm hành một chút xíu đi sâu vào, cọ vào niệu đạo đẩy tới phía trước không phải rất đau, nhưng lại để cho y sinh ra cảm giác mắc tiểu mãnh liệt, theo bản năng muốn tống vật xâm nhập ra. Y tận lực phối hợp động tác của Lạc Minh Lâm, ở nghe được mệnh lệnh hết khả năng buông lỏng, sau đó bàng quang mở ra cái miệng nhỏ, còn không chờ đến nước tiểu tích góp tích góp tìm được cửa ra, trâm hành liền chen vào, vững vàng khóa lại cái cửa ải này. Viên dạ minh châu nhỏ kia cũng bị Lạc Minh Lâm đẩy vào bên trong niệu đạo phòng ngừa trâm hành trượt ra, dạ minh châu lớn trĩu ở bên ngoài. Ngọc hành của Cẩn Thư bây giờ còn cứng rắn ngẩng lên, phía trên đỉnh là một viên dạ minh châu lớn như trứng bồ câu, Lạc Minh Lâm nhìn một hồi, cảm thấy thật là khả ái.
Cẩn Thư bị một bộ động tác treo không trên không dưới, trước mặt và phía sau đều bị ngăn chặn, chỉ có hậu huyệt không ngừng rỉ ra d*m thủy còn bị quả cầu nhỏ hấp thu, quả cầu nhỏ càng phồng càng lớn biểu dương cảm giác tồn tại của mình.
“Tiểu quân muốn xuyên nhũ vòng hay đế vòng?”
Cẩn Thư nhìn một chút, tự cầm tới nhũ vòng đưa cho Lạc Minh Lâm.
Lạc Minh Lâm lấy ra rượu trắng, cây nến và lụa trắng đã chuẩn bị từ trước.
Hắn nắm đầu v* của Cẩn Thư, từ từ ấn xoa, thẳng đến sưng thành một đôi anh đào nhỏ. Cẩn Thư bị đè vào điểm nhạy cảm như vậy đã có chút không chịu nổi, nhưng bởi vì không phát ra được giọng, chỉ có thể lắc lắc người một cái.
“Tiểu quân, quỳ tốt lắm.”
Cẩn Thư chỉ đành phải lần nữa quỳ tốt, đặt hai tay ra sau lưng, lại ưỡn người về phía trước, thuận lợi cho Lạc Minh Lâm xuyên vòng.
Lạc Minh Lâm mở ra cái chốt của nhũ vòng, nhúng vào rượu trắng, sau đó đưa vào trên ánh nến hơ đi hơ lại bốn năm lần cho khô. Hắn lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua đầu v* bên trái Cẩn Thư, đau đớn kịch liệt xông tới trong nháy mắt, Cẩn Thư muốn miệng to thở dốc, bộ mặt lại bị buộc chặt, chỉ có thân thể phập phồng kịch liệt. Lạc Minh Lâm không có để ý Cẩn Thư, lại đem nhũ vòng xuyên qua đầu v* bên phải.
Đau đớn bùng nổ trong nháy mắt Cẩn Thư dùng hậu huyệt đạt tới cao triều.
Quả cầu nhỏ trong hậu huyệt lập tức phồng lớn đến mức khó mà tiếp nhận, Cẩn Thư ôm bụng tựa vào trước ngực của Lạc Minh Lâm.
Lạc Minh Lâm vuốt vuốt tóc của Cẩn Thư, giúp y khôi phục sau cao triều.
“Tiểu quân đây là dùng hậu huyệt đạt đến cao triều sao?”
“Tự mình đẩy nước ra tới cũng sẽ không khó chịu, thử một lần.”
Cẩn Thư nghe lời của Lạc Minh Lâm bắt đầu thử một chút co rúc lại hậu huyệt, mỗi lần co rúc lại, cúc huyệt liền phun ra một dòng dâm thuỷ nhỏ, từng dòng từng dòng xếp thành một vũng nước.
“Tiểu quân đây là tiểu sao, nhiều nước như vậy.”
Cẩn Thư cảm giác hơi tốt hơn chút lại bắt đầu cảm thấy xấu hổ, mình nặn ra nước gì đó… Nếu không phải phía trước cũng bị chặn, mình là thật sự sẽ tiểu ra…
“Tiểu quân tốt hơn chút chúng ta sẽ tiếp tục, còn có ba món món lễ muốn đeo đó.”
Lạc Minh Lâm lấy ra chuông hàn ngọc, chỗ móc cài cũng làm khử độc giống vậy. Hắn  đem âm đế của Cẩn Thư bóc ra từ trong từng tầng của thịt mềm, nắn bóp tỉ mỉ, chỉ cảm thấy xúc cảm cực tốt. Nghĩ đến sau khi xuyên vòng, có thể đeo một giây chuyền ở phía trên, lại điều giáo một chút, sau này kéo một cái giây chuyền, hoa huy*t của A Cẩn liền khạc ra một dòng nước nhỏ, lặp đi lặp lại lôi kéo, trên người A Cẩn giống như có nguồn suối nhỏ, ừng ực ừng ực phun ra. Nghĩ tới cái cảnh tượng này Lạc Minh Lâm liền hưng phấn không thôi.
Luôn muốn làm nhiều chuyện quá đáng hơn đối với tiểu quân của hắn.
Cũng may Lạc Minh Lâm còn không quên, hôm nay là ngày thành thân, phía sau còn có mấy nghi lễ phải làm, không có lại tiếp tục dày vò, đến khi âm đế đủ cứng liền sảng khoái đâm vào.
Cẩn Thư từ trong kích thích kịch liệt tỉnh táo lại đã không sai biệt lắm là một nén hương sau. Y cúi đầu nhìn chuông nhỏ dưới người của mình, cảm thấy có chút không tưởng tượng nổi, vật nhỏ này cứ như vậy treo ở nơi mẫn cảm nhất trên người mình, tiếng chuông vang lên theo bước đi của y, cho dù bên ngoài áo mũ mặc đầy đủ, tiếng chuông này vang lên biểu thị sự dâm loạn bên trong. Cẩn Thư nhìn một hồi, sau đó… lắc lắc…
Tiếng chuông lanh lảnh vang lên theo, bởi vì chuông nhỏ, tiếng cũng không lớn, nhưng ở trong căn phòng hơi có vẻ trống trải này cũng nghe được đủ rõ ràng.
Lạc Minh Lâm cảm thấy, tiểu quân của y cũng luôn vượt qua tưởng tượng của hắn, luôn sẽ có thật nhiều hành động không tưởng được.
Cẩn Thư cũng kịp phản ứng mình đã làm gì, cảm thấy hành động này quả thật có như vậy ý câu dẫn, thật sự là quá dâm đãng.
Nhưng y cảm thấy vui vẻ với những thứ phối sức này, chuông nhỏ là Lạc Minh Lâm đưa, y càng thấy thích hơn nữa, liền không nhịn được thử một chút…
“Tiểu quân… Ngươi thật là…” Lạc Minh Lâm nhìn Cẩn Thư không biết nên nói cái gì, mở miệng một chút: “Dâm đãng cực kỳ…”
Cẩn Thư hết sức vui mừng giờ phút này mình che mặt, y quay đầu không nhìn tới Lạc Minh Lâm, làm bộ chuyện mới vừa rồi không có xảy ra.
Hai món cuối cùng ngược lại là Cẩn Thư dùng quen, Lạc Minh Lâm buộc đai trinh tiết lên cho Cẩn Thư, cẩn thận vòng qua lỗ âm đế vừa xuyên, sau đó buộc chặc hơn so với với bình thường, để cho dây thừng âm bộ siết vào hai mảnh thịt của hoa huy*t, cuối cùng buộc chặt quanh hông, vòng tròn đằng tước cũng siết chặt vào phần gốc ngọc hành.
Lạc Minh Lâm lại cầm một đoạn vải bông dài bảy thước, vòng mấy vòng từ hạ thể đến ngang hông, tạo thành một cái tã vải.
Mặt Cẩn Thư đầy mờ mịt nhìn Lạc Cẩn Thư… Dù là muốn đi tiểu, cũng đã bị chặn lại rồi mà…
Lạc Minh Lâm giải thích cho Cẩn Thư: “Lễ ngày hôm nay còn hơn nửa ngày cơ, một hồi nữa trong trong hậu huyệt của ngươi cũng không thể trực tiếp nặn đến trên lễ phục. Chúng ta bái đường, ngươi nặn nước xuống phía dưới?”
Lý do này trọn vẹn để cho Cẩn Thư không cách nào từ chối, cuối cùng chỉ đành phải đi theo Lạc Minh Lâm.
Dây đỏ cuối cùng ngược lại là không có buộc chặt, Lạc Minh Lâm suy nghĩ trên lưng Cẩn Thư còn có vết thương của roi, sợ nhiều mồ hôi sẽ khó chịu, chỉ buộc đơn giản hai vòng quanh người, giữ lại một đoạn cuối cùng chờ mặc vào hỉ phục sẽ dùng để buộc hai tay.
Lạc Minh Lâm kêu Mộc Điền đưa hỉ phục vào, tự mình giúp Cẩn Thư mặc áo trong đến áo ngoài, lại thắt đai lưng, mặc xong đem hai tay buộc trước người.
Lạc Minh Lâm yêu cực kỳ cái bộ dáng này của Cẩn Thư, y phục màu đỏ rất phù hợp với màu da của Cẩn Thư, từ đầu đến chân mỗi một chỗ đều đánh lên ký hiệu của mình, cấm dục và dâm đãng dung hợp hoàn mỹ trên người một người, cái bộ dáng này để cho bất kỳ một người nam nhân nào nhìn cũng sẽ điên cuồng.
Nhưng đây mà A Cẩn chỉ thuộc về hắn, đây là tiểu quân của hắn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.