Ánh mặt trời đúng lúc, nhanh chóng yên tĩnh.
Trên võ đài rộng rãi, hai bóng người đối lập xa xa, một người gầy gò, một kẻ duyên dáng.
Phượng Trường Duyệt đánh với Phượng Tĩnh Vũ.
Mặt một nửa cái bớt xấu xí không thể tả, một dung mạo xinh đẹp trong vắt,tư thái nhàn nhã, so với hai người đối lập phía dưới, mọi người nhìn vềphía ánh mắt của hai người càng thêm khác biệt.
“Tiểu thư PhượngTĩnh Vũ cố lên.” | Ngoz: Ta muốn đập kẻ nào vừa cổ vũ. *Giơ gậy nệnxuống.* Duyệt tỷ: *Đá một cước vào mông* Cô làm ơn edit cho tôi.
“Giáo huấn kẻ xấu xí kia thật tốt vào. Kẻ tồn tại như vậy, sẽ làm bẩn mắt đại gia mất. Phượng Tĩnh Vũ cùng Quý Minh Thành mới đúng là một đôi.”
Vốn bởi vì thân thủ kinh người của Phượng Trường khiến đám người lần trướcsợ hãi mà khi thấy dáng dấp hào phóng tự nhiên của Phượng Tĩnh Vũ, lầnnày suy đoán Phượng Tĩnh Vũ nhất định sẽ thắng, lập tức liền lớn gan một chút, lần nữa nói lời khó nghe.
Những âm thanh huyên náo nàykhông có ảnh hưởng đến hai người chút nào, trên mặt Phượng Tĩnh Vũ vẫnmang theo nụ cười hào phóng, đôi mắt không biến sắc đánh giá PhượngTrường Duyệt đối diện, đây cũng là lần đầu tiên nàng (PTV) nhìn thẳngnàng (PTD).
Hình như khác xa dáng dấp hèn nhát nhu nhược tronglời đồn, có điều vẫn là một bộ dạng nghèo nàn, không trách Minh Thànhcăm ghét nàng như vậy, thậm chí còn không nhịn được âm thầm ra tay vớinàng.
Môi đỏ nàng hơi cong, đôi mắt trong suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-lam-chi-yeu-vuong-lan-xuong-giuong/2250057/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.