“Bẩm chủ tử, đối với thuộc hạ mà nói, chỉ cần là nơi có chủ tử thì đều tốt.”
Đuôi mày của Tiểu Cao Tử lại nhảy dựng, hắn ngẩng đầu lên một lần nữa.
Bình Duệ duỗi thẳng tay vươn vai một cái, rõ ràng là một động tác bất nhã, nhưng hắn làm thì lại cực kỳ vui mắt. Sau đó dường như nghĩ thông suốt điều gì đó, ngay cả giọng nói của hắn lúc này cũng thêm vài phần biếng nhác: “Nếu A Tinh ngươi cũng cảm thấy nơi đây không tốt, vậy chúng ta về phủ thôi.”
“Vâng, thưa chủ tử.” A Tinh tiến lên một bước, sau đó cầm chiếc áo choàng đang để trên khuỷu tay khoác lên cho Bình Duệ.
Chủ tớ hai người2nói về là đi về thật, vô cùng tiêu sái. Cho đến khi đại điện yên tĩnh trở lại, Tiểu Cao Tử vẫn luôn cúi đầu mới chầm chậm ngước lên, hắn liếc nhìn Hứa Nhân sau lưng mình, rồi đợi khi Hứa Nhận thức thời mà lui xuống, hắn mới nhanh nhẹn tiến lên tự sửa sang lại ổn thỏa từng tấu chương mà mình đại nhân đã tùy ý đặt trên bàn lúc nãy.
“Tiểu... Cao tổng quan, người thật lợi hại, lúc nãy ta còn không dám thở mạnh.” Hứa Nhân vất vả dùng mọi thủ đoạn mới có thể được điều từ vương phủ về hầu hạ trong hoàng cung, hắn âm thầm líu lưỡi, đến bây giờ hắn mới thật lòng khâm phục Tiểu9Cao Tử, thảo nào Tiếu Cao Tử còn trẻ tuổi mà đã là tổng quản thái giám của chính điện rồi.
Hứa Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417919/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.