Không Vô Hồn tức giận đến mức muốn đánh Sở Tuyệt thật tàn bạo để Nguyên Vô Ưu cũng đau lòng, nhưng vừa nghĩ đến việc nếu y tàn nhẫn đánh hắn lại khiến người phụ nữ khủng bố Nguyên Vô Ưu kia tức giận, e rằng người không thể sống tốt chính lày.
Tuy nhiên, tội chết có thể tha, tội sống khó tránh. Ai bảo Sở Tuyệt là đồ đệ trên danh nghĩa của y cơ chứ? Sư phụ đánh đồ đệ liên quan cái thá gì đến Nguyên Vô Ưu? Nghĩ đến đây, y không thừa lời nữa mà trực tiếp đánh người.
Rất lâu sau...
Không Vô Hồn vuốt ve lồng ngực, nơi đó đau đớn từng cơn, y đoán chắc mình bị nội thương rồi. Thật không ngờ cái khúc gỗ này lại coi trọng khuôn mặt đến thế, y đánh mặt Sở Tuyệt khiến hắn thật sự2tức giận rồi. Tốt xấu gì y cũng là sư phụ, là trưởng bối, tên tiểu thủ này dám đánh thật! Nhưng khi liếc mắt nhìn thấy quầng mắt bên trái của đối phương bị y cố ý đánh cho đen thui, sự bực bội trong lòng y cũng vơi đi không ít. Mặc dù mình chịu thiệt nhưng là chịu thiệt chỗ tối, đối phương vừa không được lợi vừa chịu đau chỗ sáng, tính ra thì y vẫn thắng rồi đúng không? Y thậTÂMuốn xem xem, Sở Tuyệt làm sao mà trưng bản mặt này để ngày đêm ân ái với Nguyên Vô Ưu được đây? Cuộc sống tân hôn nồng tình mật ý của bọn họ phải tạm ngưng rồi. Nghĩ đến đây, y chỉ cảm thấy sự ủ rũ trong lòng đã hoàn toàn tan biến, mặTÂMũi vui vẻ thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417913/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.