Ban hôn cho Nguyên Tích Trân? 
Sau khi nghe thấy lời thỉnh cầu của Lương phi, lòng của người ngồi trong sương phòng có chút kích động, nhưng trên mặt lại vẫn bình tĩnh như cũ. Thỉnh cầu của Lương phi nghe thì không tính là chuyện lớn, nhưng nếu như nghĩ kĩ lại, cũng không phải là chuyện nhỏ, đặc biệt là thời1khắc mấu chốt mà mọi người trong tổng thất Nguyên Thị đều rục rịch muốn hành động như bây giờ. 
Phải biết rằng, những hoàng thân quốc thích ngày hôm qua vừa mới cùng nhau dâng tấu lên, đột nhiên lại muốn chủ tử thành thần, trên thực tế thì đang ra hiệu cho chủ tử chọn một người có thể kế thừa đại8nghiệp trong hoàng tộc tông thật ra mà thành thân. 
Hôm nay Lương phi mạo hiểm xông ra ngoài, đột nhiên cầu xin chủ tử ban hôn cho Tứ công chúa, nhưng trên thực tế thì mục đích cuối cùng cũng không khó mà đoán được, cũng không có gì ngoài chút vọng tưởng và hi vọng may mắn còn sót lại trong lòng,2muốn đưa Nghĩa Vương ra mà thôi. 
Đáy mắt hai người Tiểu Cao Tử và Ngọc Thúy đều liếc nhanh về phía Nguyên Vô Ưu, thấy chủ tử nhà họ tuy là nhíu mày lại, nhưng cũng không phải là không vui, họ bèn yên lặng không nói tiếng nào, cúi đầu rũ mắt cung kính đứng chờ ở một bên. Thế nhưng khi4nhìn lại, cũng khó trách Lương phi lại dám làm như vậy, bọn họ đưa mắt nhìn quanh, trừ Tử công chúa Nguyễn Trần Trân, trong hoàng thất cũng không còn ai có thể lọt vào mắt của chủ tử nữa. 
“Mẫu... mẫu phi...” Nguyên Trân Trân tỉnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417876/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.