Liêu Phủ, Bán Pha Viên, bên trong hậu đường. 
Liêu Thanh Vân bận tối mắt tối mũi nên chẳng quan tâm được bất kể chuyện gì, hoàn toàn không thấy Cố Lăng ở bên kia đã chờ một hồi lâu, mà Cố Lăng tuy đã chờ một lúc nhưng cả người lại đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, hắn cũng chẳng để tâm đến việc mình phải chờ đợi lâu như vậy. 
Mãi cho đến khi Liêu1Thanh Vân xong việc, đứng trước mặt gọi hắn vài tiếng, vậy mà hắn vẫn chưa hoàn hồn. “Cố Lăng?” Liêu Thanh Vân cao giọng gọi hắn. Lúc này, ánh mắt thất thần trống rỗng của Cổ Lăng mới có chút ý thức, khẽ ho một tiếng để che giấu tâm tình bất ổn của mình, sau đó mới nói: “Cuối cùng ngươi cũng xong việc rồi.” 
“Ừ.” Thấy hắn hoàn hồn, Liêu Thanh Vân cũng không nói8thêm điều gì, chỉ bước ra ngoài. Trong đại sảnh, sau khi Cố Lăng uống hết một ly trà liền ngẩng đầu nhìn về phía Liêu Thanh Vân, nom thấy thần sắc nghiên tục của hắn ta, Cổ Lăng chỉ thản nhiên nói: “Gần đây, Văn Vô Hà vung tiền tu sửa lại dịch quán.” 
Liêu Thanh Vân khựng lại chút rồi mới gật đầu nói: “Có nghe qua.” 
“Đệ Ngũ Chiểu cũng không ở Lạc Phủ trong Kinh2thành, nhưng lại quyết định đón Tam tiểu thư Vũ Văn gia ở Kinh thành, toàn bộ Kinh thành đang suy đoán trong lúc mấu chốt này Văn Vô Hà lại đi tu sửa dịch quán, là để chuẩn bị riêng cho Đế Ngũ Chiểu.” 
Liêu Thanh Vân nhìn thẳng vào hắn, đột nhiên nói: “Cố Lăng, rốt cuộc điều người muốn nói là gì?” Sắc mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417850/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.