Liêu Thanh Vân vừa nói ra lời này, bầu không khí bỗng trở nên yên lặng như tờ. 
Cổ An An không dám tin mà nhìn về hướng Liêu Thanh Vân chỉ, nàng cũng chẳng thèm đoái hoài đến Hàng Thanh Trần mà chỉ dán mắt vào Cố YY, sau đó gian nan lên tiếng: “Tỷ...” 
Cố Lăng nhíu mày thật chặt, cố hết sức kiềm lại sóng to gió lớn trong lòng mình, nhìn Cố YY đang cắn chặt môi dưới rồi lạnh lùng nói: “YY.” Sợi dây đàn căng chặt đến cực hạn trong lòng1Cố YY “phựt” một tiếng đứt đoạn, nàng dùng hai tay ôm lấy mặt mình, nước mắt cuộn trào không ngừng chảy xuống giữa những kẽ tay. 
“Là tỷ thật sao?” Cố An An lùi về sau một bước rồi ra sức lắc đầu lia lịa, nhìn Cố YY bằng ánh mắt vừa đau đớn vừa tức giận. 
“Hóa ra là các ngươi?” Tiểu Lý Tử lao đến, sắc mặt dữ tợn nhìn các nàng. 
“Bắt bọn họ lại...” 
Chỉ là chưa đợi hắn nói xong, tiểu thái giám thân cận của Tiểu Lý Tử đã vội vội vàng8vàng chạy vào, sau lưng hắn còn dẫn theo một người khoác áo choàng lớn, toàn thân bao bọc kín mít. Sau khi người ấy bước vào đại sảnh thì lập tức gỡ bỏ nón che trên đầu. Tiểu Lý Tử cực kỳ hoảng sợ mà thốt lên: “Lan ma ma?” Lan ma ma dáo dác liếc nhìn bốn phía rồi lướt mắt qua ba nữ tử đang độ tuổi xuân, trong mắt bà cũng có nên nóng cùng buồn rầu. 
“Tiểu Cố Thị, Hạng Thị.” Cố YY và Hàng Thanh Trần bấy giờ mới đứng2dậy, sau đó cùng bước lên nhún gối hành lễ. “Cố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417807/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.