Đối diện với thế cuộc bấy giờ, rốt cuộc Nguyên Hạo Thiên không thể ngồi yên được nữa, cuối cùng ông ta lựa chọn đề nghị của Bình Duệ, quyết định ngự giá thân chinh. 
Trên đại điện Kim Loan, sau khi Khánh Đế tuyên bố mình sẽ thân chinh, toàn bộ1đại điện đều yên lặng đến mức khiến người ta dựng thẳng lông tơ. 
Các quan lại đều quỳ rạp xuống đất, nháo nhào hố to xin hoàng thượng hãy nghĩ kỹ lại. Khánh Đế ngồi thẳng trên ngai vàng, dùng đôi mắt đen sẫm lướt nhìn các quan đang quỳ dưới8điện, tất nhiên là ông ta biết ngự giá thân chinh không phải là trò đùa, rất có thể sẽ một đi không trở lại, nhưng để ông ta ngồi chờ chết cũng là chuyện không thể nào. Ông ta liếc nhìn Thi Tề, Thị Tề thấy thế liền gật đầu,2sau đó cất giọng hô: “Tuyên Tề Thắng, Lâm Duy Đường vào điện.” 
Các quần thần đang quỳ dưới đất nghe thấy tiếng tuyên chiếu này đều nghĩ đến một khả năng, lẽ nào hoàng thượng... “Tội thần Lâm Duy Đường khâu kiến hoàng thượng!” “Tội thần Tề Thắng khấu kiến hoàng4thượng!” Hai người trên điện rõ ràng đã trải qua một phen sửa soạn mới bước vào điện, chứ không hề tóc tai bù xù, mặc áo tù nhân. Mọi người đều hiểu rõ khi nhìn thấy hai người, xem ra hoàng thượng không những không giết họ, trái lại có khả năng rất cao là sẽ trọng dụng lại bọn họ. Ánh mắt thâm trầm của Khánh Để dừng ở hai người, ông ta lạnh lùng lên tiếng: “Đứng lên cả đi.” 
“Tạ ơn hoàng thượng.” 
Hai người cúi đầu lui sang một bên. Tiếp đến, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417803/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.