“Vậy còn cái thứ ba là gì?”
“Cái thứ ba... Đến lúc đấy, ta sẽ tìm một tiểu hoàng đế bù nhìn trong từ đường để cho con khống chế.” Hắn nghiêng về lựa chọn cách này hơn.
Nguyên Vô Ưu chẳng chút hứng1thú mà thở dài: “Giả dụ con để người chọn giúp con thì người chắc chắn sẽ lựa chọn phương án thứ ba có đúng không?”
Hoài vương không hề tỏ ra ngạc nhiên khi nàng nhìn thấu suy nghĩ hắn, nên liền8gật đầu.
“Không được.” Nguyên Vô Ưu bác bỏ thẳng thừng.
Hoài vương chần chừ đôi chút, sau đó mềm mỏng hỏi: “Vậy thì lựa chọn phương án lựa chọn giúp con một đấng phu quân thì sao?”
“Không được.” Nguyên Vô Ưu một mực2từ chối.
Hoài vương trở nên trầm mặc, khá lâu sau mới lạnh nhạt lên tiếng: “Con muốn khuyên ta cưới thê tử?” Hắn biết chuyện hắn cưới vợ sinh con có ảnh hưởng rất lớn đến sự thành công của đại sự,4hầu như có thể nói là bỏ ra thì ít mà thu lại thì nhiều. Nếu như Vô Ưu quả thật có kế hoạch như vậy thì hắn cũng chẳng lấy làm bất ngờ, chỉ là trong lòng vẫn có đôi chút thất vọng.
“Không phải.” Nguyên Vô Ưu vẫn nhất nhất phủ định.
Hoài vương sững sờ: “Cái gì?”
“Con không thể khuyên người lấy việc cưới thê tử sinh con làm cách thức để đạt được đại sự, như vậy thì đã đi ngược lại với chủ định ngồi chung một thuyền cấu kết làm chuyện xấu lúc ban đầu của chúng ta rồi.”
Cấu kết làm chuyện xấu? Hoài vương bàng hoàng.
Nguyên Vô Ưu thoải mái lướt nhìn hắn rồi nói tiếp: “Nếu như người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417678/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.