Người ngựa đôi bên không giữ bầu không khí ngưng trọng lạnh nhạt quá lâu, ngoài mặt thì bọn họ vui cười xởi lởi hàn huyên thăm hỏi, thế nhưng trong lòng thì lại trái ngược hoàn toàn. Bọn họ tiếp chuyện chưa được dăm1ba câu, Chiến vương phi nhắm chặt mắt phát ra âm thanh nặng nề, cánh cổng chu môn* cao lớn khí thế được nạm vàng đồng chầm chậm bị đẩy ra.
(*) Chu môn: người xưa cho sắc đỏ là đẹp nhất, nên gọi các nhà8phú quý là chu môn.
Chu Lam Nhi dẫn theo một hàng thái giám, nô tì và hậu vệ bước vào trong, phía sau lưng nàng còn có một hàng xe dài.
Trông thấy nàng tiến vào, chúng bách tính vốn trầm mặc bỗng nhốn nháo hết2cả lên, nhưng vì e dè về sự có mặt của hoàng thượng và hoàng hậu nên mọi người cũng không dám khinh suất.
“Hoàng muội.” Chu thái tử thấy muội muội hơn nửa năm trời chưa gặp mặt, bèn vội vàng xuống ngựa tiếp đón.
“Tham4kiến thái tử điện hạ, điện hạ thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!” Tần Hằng tiến lên trước một bước, cung kính hành lễ. Những người như Kim cô cô hay Tiểu Đậu cũng đồng loạt hành đại lễ tham kiến thái tử.
Chu thái tử nghe thấy thế mới nhìn sang phía Tần Hằng, trong lòng cảm khái vô cùng, vội vã miễn lễ cho tất cả mọi người.
“Tham kiến công chúa điện hạ.” Uy Vũ tướng quân thống lĩnh năm trăm kỵ binh tinh nhuệ cũng xuống ngựa hành lễ thỉnh an nàng.
“Thái tử ca ca.” Chu Lam Nhi kích động bước tới đón thái tử đang bước gần về phía nàng. Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417654/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.