Ánh mắt của Lam Vân thản nhiên lướt qua hai người, sau đó khẽ cúi người: “A di đà Phật.
Thiện tai, thiện tai.”
Hai chị em nhà họ La đều cung kính hành Phật lễ với Lam Vân: “Tham kiến thánh tăng.”
Sở Cửu Nhi nhảy từ trên xe liên xuống, sau đó ra lệnh: “Để xe liên ở phủ của Tả tướng đi, bản công chúa muốn ngồi xe ngựa của tướng phủ đi dạo.”
“Tham kiến công chúa.”
La Nhã Nhi tiến lên nhún gối hành lễ với Sở Cửu Nhi.
Tuy nhiên, nàng còn chưa kịp hành lễ thì đã được Sở Cửu Nhi đích thân đỡ dậy, sau đó còn không quên ngoảnh đầu dặn dò La Kiếm: “La Kiếm, sao ngươi còn chưa đánh xe ngựa ra đây?”
Sở Cửu Nhi rất ít khi ghé Tả Tướng Phủ, bởi vì nơi đây quá phiền phức.
Nàng ra ngoài là để chơi, chứ không phải đến để được họ quỳ lạy.
La Kiếm hiển nhiên hiểu rõ tính tình của Sở Cửu Nhi, sau khi nhíu mày thì cũng chẳng nói gì mà xoay người đi đánh xe ngựa.
Đôi mày lá liễu thanh mảnh của La Nhã Nhi cũng khẽ chau lại: “Công chúa không vào trong ngồi sao? Ta đã tự tay nấu vài món mà công chúa thích...”
Sở Cửu Nhi vung tay một cách dứt khoát: “Không cần đâu, ta đã sai Tiểu Mãn Tử đi Cư Diệu Ngư Môn báo cho đầu bếp làm bữa tối rồi.”
“Nếu đã thế, vậy ta cũng không miễn cưỡng nữa.”
La Nhã Nhi cười nói.
Sở Cửu Nhi liếc nhìn Lam Vân một cái, rồi kéo La Nhã Nhi sang một bên thấp giọng hỏi: “Nhã tỷ tỷ, mắt nhìn của ta tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417563/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.