Đi với những vị thiên kim tiểu thư này mà nói, được tham dự tiệc ngắm hoa trong cung chính là cơ hội lớn nhất của các nàng.
Phải biết rằng, không ít phi tần được sủng ái đều là nhờ hoàng thượng để ý họ trong tiệc ngắm hoa mới đưa vào hậu cung.
Dù cho lần này, hoàng thượng có chướng mắt với sự xuất hiện của các nàng, nhưng biết đâu lần tiếp theo hoàng thượng lại vừa ý? Nếu như hoàng thượng không để ý, thì việc các nàng được một người trong số dòng dõi quý tộc hoàng thất, hoặc con trai của vương công tướng hầu có mặt ở đây nhìn trúng, sau đó xin được ban hôn, cũng là chuyện tốt đẹp mà! Hoặc ít nhất, chỉ gả vào gia tộc quan lại môn đăng hộ đối thôi cũng được rồi.
Thế nhưng, giờ đây khi nghe hoàng thượng nói vậy, sắc mặt của những cô gái tham gia tiệc ngắm hoa bỗng trở nên trắng bệch như người chết.
Không một ai trong số họ bằng lòng, nhưng họ căn bản không có quyền được lựa chọn.
Thậm chí, dù trong lòng đã vô cùng tuyệt vọng bi thương, nhưng những cô gái này cũng chẳng dám mảy may để lộ ra ngoài.
Nếu không, họ không thể gánh nổi cái giá phải trả! Nếu bị sứ thần nước Chu nhìn trúng, các nàng không chỉ là bỏ làng bỏ quê, mà phải đi đến một đất nước xa lạ không ai quen biết.
Không phải nhất thời mà chắc chắn là cả đời, cho dù chết, cũng phải chết ở nơi đất khách quê người.
Sau đó, các “đóa hoa”
với những sở trường riêng, mỗi người một vẻ đẹp riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417551/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.