“Chu Tử Nhi, ngươi thắng rồi.” Có lẽ, việc hòa thân lần này chính là sự trừng phạt mà Thượng đế dành cho cái thói ích kỷ, phiền nhiễu của nàng.
…
Đây là một căn phòng rất nhỏ, hơn nữa lại cực kì sơ sài với hai cửa ra vào trước và sau, bất luận là trong phòng hay bên ngoài đều vô cùng giản đơn. Ở gian ngoài, chỉ kê một bộ bàn ghế đơn giản dùng để uống trà cùng một số vật dụng khác.
Tuy nhiên giá sách lại gần như không còn chỗ trống, trên bàn đọc sách lớn có đầy đủ văn phòng tứ bảo bút, giấy, mực, nghiên, không có vật nào không toát lên vẻ tinh xảo và hoàn mỹ, dường như thoát ly hẳn khỏi căn phòng này.
Nhưng điều quan trọng nhất làm căn phòng không hài hòa lại là chiếc giường gỗ nhỏ hẹp kia được phủ lên một chiếc chăn tơ tằm ấm áp. Nơi mỗi góc tường đều đặt một lư hương chạm khắc tinh xảo phi phàm, trên tường dán không ít những bức tranh chữ. Hơn nữa, những bức họa này đa phần đều là tuyệt bút của các bậc thầy thư pháp, được lưu truyền qua nhiều thế hệ và triều đại.
Quả thực, sự xuất hiện của những bức tranh chữ này đã làm tăng thêm sự tao nhã và thâm thuý cho gian phòng tưởng chừng đơn sơ này. Đồng thời, nó cũng khiến căn phòng bị bao phủ bởi một bầu không khí ngột ngạt và một cảm giác khó diễn tả thành lời.
Người đàn ông trẻ tuổi với dáng dấp của một thư sinh bước vào phòng, hắn mặc y phục màu trắng, mái tóc đen nhánh, dáng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417523/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.