Một chuyện nhỏ nhẹ nhàng trôi qua như mây trôi nước chảy. Đi được một lát, khóe mắt Nguyên Tích Trân mới liếc ra phía sau, nhẹ giọng nói: “Hoàng tỷ, đó là cận vệ mà phụ hoàng ban cho tỷ sao?”
Nguyên Vô Ưu quay đầu nhìn Mộc Vũ một cái, nhẹ gật gật đầu.
Nguyên Tích Trân cười cười: “Phụ hoàng vẫn là thương yêu hoàng tỷ y như trước kia vậy.”
Những công chúa giống như bọn họ chỉ có trong lúc xuất giá, theo quy củ mới có tám thị vệ bồi giá, trừ phi là công chúa được sắc phong nhờ nhận được hoàng ân, sự sủng ái to lớn mới được mười tám thị vệ riêng bồi giá. Nhưng đội thị vệ này của Nguyên Vô Ưu lại có tới hai mươi tư người, trước nay chưa từng có, sự đặc biệt của nàng ngay từ lúc nàng sinh ra đời vẫn cứ tồn tại mãi đến nay.
Nguyên Vô Ưu cười cười, nhưng cũng không tiếp lời.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, Vô Ưu Cung nhanh chóng hiện ra trước mặt.
Nhìn Vô Ưu Cung trang trọng, hoa lệ trước mắt, Nguyên Vô Ưu đứng dưới bậc thềm nhìn một lúc lâu, sau đó mới từ từ bước lên cùng với Ngọc Thúy ở bên dìu đỡ.
“Tham kiến Vô Ưu công chúa điện hạ, công chúa điện hạ thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!”
Tiếng hô đinh tai nhức óc vang lên theo bước chân chậm rãi của Nguyên Vô Ưu bước lên bậc thang, từng đợt từng đợt truyền tới.
Nguyên Tích Trân chợt bừng tỉnh, sự tôn quý đến mức này là khát vọng của tất cả mọi người trong hoàng cung. Ngay từ lúc còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417453/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.