🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Vậy... vậy ý của công chúa là?” Nếu như nàng ta dám bắt ông ta nghe nàng đàn mỗi ngày thật thì ông ta sẽ cho nàng ta biết Nhân Lãnh cung này là địa bàn của ông ta. Ông ta nhường nàng ba phần chỉ vì e sợ ba phần khả năng trên người nàng mà thôi. Nếu thật sự muốn xử lý ai đó thì ông ta có vô số cách.

Nguyên Vô Ưu nghĩ một lát, đột nhiên hai mắt sáng lên: “Người sống trong Nhân Lãnh cung cũng không phải ít. Thế này đi, Ngụy công công, mỗi ngày ông đều sắp xếp cử những cô gái kia đến nghe ta đánh đàn.”

Ngụy Trung không dám tin, nhìn vị Vô Ưu công chúa cả khuôn mặt đầy vẻ ngây thơ vô tội này, ông ta chắc chắn nàng không bị điên, nhưng...

Ngay lúc ông ta định cất tiếng nói thì lại nghe thấy nàng thì thầm lẩm bẩm: “Thế này không được, thế này không tiện, không thể để những người này đến viện của bổn công chúa được.”

Trái tim treo lơ lửng trên cổ họng của Ngụy Trung dần dần được buông lỏng xuống...

“Thế này là được rồi, bản công chúa ngày nào cũng ra tiền viện. Ở đó không phải có rất nhiều người ở hay sao?”

Ngụy Trung lại hít ngược vào một hơi, luồng khí lạnh kia suýt chút nữa làm rụng răng của ông ta. Ông ta ngẩn người, mất một lúc lâu mới cẩn thận dè dặt hỏi: “Tiền viện mà công chúa nói đến là?”

“Đương nhiên là Thất Tâm điện rồi, ở trong đó không phải có rất nhiều người ở hay sao?” Nguyên Vô Ưu mỉm cười, nói như lẽ dĩ nhiên.

***

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/274340/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.