Gió lạnh xào xạc thổi qua.
Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống.
Chiết Nhĩ Miêu ra sức mút mút.
Thái Sử Lan...Thái Sử Lan lần đầu trong đời ngơ ngác đần mặt.
Nhìn vật nhỏ còn đang gắng sức khai quật bộ ngực không thể xem là hùng vĩ của nàng. Thái Sử Lan cảm thấy máu nóng sôi trào. Nhóc con này, quả nhiên là trời sinh lưu manh bại hoại!
Thái Sử Lan giận điên người. Đây là tiểu vô sỉ nhà ai? Thằng cha lưu manh nào lại đào tạo ra được đứa con hai tuổi vẫn đòi bú sữa? Vừa nhìn đã biết là mầm mống tội phạm cưỡng gian rồi! Nàng lớn lên bề ngoài trung tính như vậy, lại ăn mặc quần áo bảo thủ, hiện tại còn là tóc ngắn, người lớn đi qua còn phải nghĩ xem là nam hay nữ, tiểu từ này lại chỉ liếc mắt một cái liền biết nàng là nữ nhân!
- Ô ô... - Mèo cụp tai vẫn còn ở trong lòng nàng vặn vẹo. Mỗi lần uốn éo đều chạm vào bộ phận mềm mại nhất trên người nàng, động tác thuần thục, vẻ mặt thuần khiết.
- Đứng lên! - Thái Sử Lan xách cổ áo hắn, nhấc thân người nhỏ bé ra khỏi lòng mình.
Chiết Nhĩ Miêu thấy nàng nổi giận, cũng không phản kháng, ở trong tay nàng buông thõng tay chân, đầu cúi xuống, y hệt mèo chết.
- Nhà ngươi ở đâu? - Thái Sử Lan kìm nén lửa giận, quyết định không tranh cãi với trẻ nhỏ, nhưng vẫn phải để bố mẹ hắn biết rõ bản thân đã dưỡng ra cái loại mặt hàng thế nào!
Chiết Nhĩ Miêu mấp máy miệng, chỉ chỉ miếu nhỏ.
Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-khuynh-thien-lan/52471/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.