*: Nguyên văn là 空手套白狼/không thủ sáo bạch lang, ám chỉ người bỏ ra ít sức nhưng thu về được nhiều.
Thái Sử Lan cảm thấy đầu mình ong lên. Câu nói kia, ánh mắt kia của Lý Phù Chu không ngừng hiện ra trong đầu nàng, khiến cho nàng hoảng loạn không thôi.
Ngay tức khắc, nàng thấy cảnh vật trước mặt mơ hồ, trời đất quay cuồng, tầm mắt tối sầm lại.
Thân thể Thái Sử Lan ngã sang một bên, va đổ chiếc giỏ trúc bên cạnh, mũi tên rơi vãi, vùi lên người nàng.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài, Lý Phù Chu đang mang theo một chồng phi mâu, tên gẫy, chuẩn bị đưa cho công tượng, bỗng nhiên nghe bên trong “rào rào” một tiếng, mơ hồ còn có tiếng kêu đau truyền ra.
Lý Phù Chu cau mày lại, ném chồng mâu tên xuống đất, lách người xông vào, tay áo mang theo gió quất ngã mấy người bên trong. Đám công tượng lảo đảo nhìn theo hắn, ánh mắt khó hiểu.
Mấy công tượng đều không nghe thấy tiếng động bên trong, lại thêm Thái Sử Lan đã dặn trước không được để ai tiến vào, cho nên lúc này vội vã tiến lên, định ngăn Lý Phù Chu lại, nhưng còn chưa kịp tới gần đã bị hắn phất tay gạt qua một bên, đồng thời lách mình vọt vào. Cánh cửa mở ra, đập vào tường phát ra những âm thanh chói tai, sau đó lập tức đóng sập lại.
Cửa vừa đóng lại, bên trong phòng chỉ còn lại bóng đen. Lý Phù Chu xông vào, chân đạp phải đầy tên gãy, nhất thời không giữ được thăng bằng.
Hắn là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-khuynh-thien-lan/3029377/quyen-1-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.