Editor: Imelda Phạm.
“Thái Sử cô nương cố lên!”
Tiếng la như thủy triều, tất cả hợp lại thành sóng âm to lớn đánh xuống chân thành. Người đứng bên dưới giật giật hàng mày, ánh mắt ngày càng âm trầm, hắn lạnh lùng nói, “Nữ nhân kia ở chỗ nào chui ra? Dám phá hỏng đại sự của ta!”
Người bên cạnh không dám nói tiếp. Nam tử cầm mâu ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chòng chọc Thái Sủ Lan. Trên cằm hắn râu đen mờ nhạt, đường nét cơ thể vô cùng cường tráng.
“Nhưng mà không sao.” Hắn điềm nhiên nói tiếp, “Ả lập tức phải chết.”
Trong tiếng hò hét vang dội, Thái Sử Lan thử xê dịch thân người. Bả vai nhói lên, nàng rơi xuống phía dưới thêm một chút, vụn đá lả tả rơi xuống.
“Cẩn thận!”
“Mau! Mau!” Mọi người căng thẳng nắm chặt tay, hận không thể xông lên chống đỡ thay Thái Sử Lan, nhưng ai nấy đều tự biết bản thân không có bản lĩnh làm điều này, vậy nên chỉ có thể quay sang thúc giục Tô Á.
“Để xem các ngươi nhanh hay mâu của ta nhanh!” Nam tử cầm mâu phía dưới quát lạnh, giơ một tay lên, mũi mâu lóe sáng.
Thái Sử Lan đột nhiên đánh người sang bên cạnh, dường như muốn mạo hiểm hợp lại cùng Tô Á.
“A!” Đám lính đứng trên đầu thành nhất tề kinh hô.
Xa như vậy cũng có thể sao?
Dưới thành, nam tử nắm mâu cũng ngẩn ra, cánh tay vô thức nghiêng sang một bên, phương hướng vốn chuẩn xác cũng vì vậy mà hơi đổi.
“Viu…” Đoản mâu xé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-khuynh-thien-lan/3029367/quyen-1-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.