Thời điểm lên đèn, cơm tối được mang đến. Cảnh Thái Lam lạch bạch chạy tới, cầm bát nhỏ cùng một đôi đũa ngắn trên tay. Gần đây nó đã được dạy rằng chuyện của mình thì tự mình làm lấy, lúc ăn cơm phải tự bày bát đũa, ăn xong thì tự rửa bát của mình.
Nhìn đồ ăn nóng hổi trên bàn, Cảnh Thái Lam trợn to hai mắt, vẻ mặt hoang mang.
Thứ giống hạt đậu màu xanh biếc kia là cái gì? Hình như hơi lớn so với loại đậu thông thường.
Viên tròn tròn màu xanh non trong bát là cái gì? Mùi tỏa ra có chút kỳ lạ.
Tại sao lại có hai loại cá? Mà hai loại cá này đều dài quá mức thông thường rồi.
Rèm cửa bỗng nhiên bị vén lên, Dung Sở không mời mà tới, dựa vào cạnh cửa, cười tủm tỉm nói: "Nghe nói hôm nay nàng sai người bảo phòng bếp đổi món, là muốn tự mình bày tiệc sao? Ta thân là chủ nhân nơi này, hẳn là không thể không tới tham gia."
Hắn hứng thú nhìn bàn ăn, mà Thái Sử Lan cũng không thèm liếc hắn một cái. Chỉ là ăn chùa cơm mà thôi, không có gì quan trọng.
Dung Sở không khách khí, tự chọn chỗ ngồi, duỗi tay ra.
Thái Sử Lan liếc liếc hắn. Hắn nhìn sang Thái Sử Lan.
Thái Sử Lan dời ánh mắt. Hắn vẫn nhìn Thái Sử Lan.
Hai tay theo thói quen vươn ra chờ người ta xắn tay áo vẫn để nguyên một chỗ...
Dung Sở không hề xấu hổ, không buông tay xuống, khiêu khích nhìn Thái Sử Lan.
Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-khuynh-thien-lan/3029324/quyen-1-chuong-55-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.