Nam nhân kêu Nghiêm Tứ, là cao thủ *** thông dịch dung. Sau khi dịch dung, ta thuận lợi qua mắt thủ vệ biệt viện, về tới Liễu Trần Cư.
Dưới sự trông nom của A Mang, Liễu Trần Cư không có gì khác biệt so với lúc ta quản lý. Vừa thấy ta, A Mang lập tức nhào đến ôm lấy ta, gào khóc: “Ông chủ a, hai tháng nay ngươi đi đâu vậy, như thế nào một chút tin tức cũng không có? Làm cho ta lo lắng gần chết.”
Bị hắn nhào đến, ta thiếu chút nữa ngã sấp xuống, miễn cưỡng ổn định thân hình, nhìn thấy A Mang dùng cả hai tay hai chân bám trên người ta, thật sự là dở khóc dở cười.
Đem hắn túm xuống đặt một bên, ta hỏi: “A Mang, trong khoảng thời gian ta không ở đây Đoạn Khâm có trở về hay không?”
Thấy hắn lắc đầu, trong lòng một trận mất mát, lại nghe hắn nói: “Bất quá Mục công tử kia lại đến tìm ngươi vài lần, mỗi lần đều là thất vọng mà về.”
A Mang nói xong, đột nhiên cúi đầu ở trên người ta ngửi ngửi, lại kháp kháp xương bả vai của ta, nhíu mày nói: “Ông chủ, như thế nào hai tháng không gặp, ngươi gầy đến vậy? Còn có trên người ngươi như thế nào có cỗ hương vị là lạ, ngửi thấy rất rõ ràng.”
Là mùi hoa *** bụt sao? Phượng Hiên Dã, ở bên cạnh ngươi lâu như vậy, trên người đã có ấn ký khắc cốt minh tâm, ta chung quy không còn hoàn toàn là ta trước đây nữa.
“A Mang, ngươi nghe, thời gian của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248355/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.