Trời còn chưa sáng, ta đã bị một trận tiếng đập cửa bừng tỉnh.
Đang muốn đứng dậy đi mở, cửa “Phanh” một tiếng bị đá văng, một cơn lốc tiến vào trong phòng, tiếp theo còn bị một vật nặng đè lên người.
Mạc Thu ngăn chặn, lôi kéo cánh tay của ta cực kỳ hưng phấn mà reo lên: “Đại thúc, ngươi như thế nào còn ngủ? Thật sự là chán muốn chết. Mau rời giường mau rời giường, ta hôm nay mang ngươi đi thị trấn mua sắm.”
Ta ngạc nhiên. Tiểu tử này trước giờ không phải ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao mới chịu dậy sao, hôm nay chẳng lẽ là uống lộn thuốc?
Thấy ta bất động, hắn nhíu mày, như một cơn gió chạy ra ngoài, lại bay nhanh vào, trong tay còn bưng một chậu nước.
Đem chậu nước đặt ở trước mặt ta, hắn hai tay chống nạnh nói: “Mau rửa mặt chải đầu, thị trấn cách nơi này rất xa, chúng ta phải xuất phát sớm một chút.”
Bất đắc dĩ nhún nhún vai, lau lau cọ cọ bắt đầu rửa mặt chải đầu, trong chốc lát liền làm xong, ta cuối cùng xem như tỉnh táo hơn rất nhiều. Đi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, xa xa đường chân trời đã có ánh sáng mỏng manh xuất hiện.
“Đại thúc, ngươi nhìn cái gì vậy?” Hắn tò mò đi đến bên cạnh ta, nhìn ta, lại nhìn bên ngoài.
Liếc hắn một cái, lại quay đầu hướng ra bên ngoài, ta lắc đầu, không chút để ý toát ra một câu: “Hôm nay mặt trời cũng không mọc từ phía tây nha! Đây thật đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248317/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.