Hắn tiếp lời, mắt dừng trên người ta, chậm rãi tới gần.
“Thanh Dương, ngươi …” Len lén lui về phía sau, lại bị hắn bắt lấy cổ tay kéo lại gần.
“Hà Ngôn, sao ngươi lại trốn ta?” Hắn cười khổ một tiếng, hơi thở ấm áp phất quá hai má của ta. Muốn giãy dụa, hắn lại buông tay ra, thay ta vuốt lại nếp uốn nơi vạt áo, “Yên tâm đi, ta sẽ không làm gì ngươi.”
Hắn vừa nói như vậy, ta thật có chút băn khoăn, “Thanh Dương, ta không phải ý tứ này …” Nóng lòng giải thích lại bị tiếng đập cửa dồn dập cắt ngang.
“Thiếu gia, thiếu gia!” Là thanh âm một thị nữ.
Mục Thanh Dương mở cửa ra, thần tình lạnh lùng, thanh âm lạnh như băng: “Chuyện gì kích động như vậy?”
“Là … là Mạc công tử …” Thị nữ nghẹn khuất cắn môi dưới, ngập ngừng nói, “Mạc công tử đang yên đang lành đột nhiên náo loạn lên, ngay cả Tả thiếu gia cũng khuyên không được.”
“Hắn hiện tại ở đâu?” Còn chưa chờ Mục Thanh Dương nói chuyện, ta giành hỏi trước.
“Ở Thính Vũ Các bên Đông sương.” Thị nữ vừa nói xong, ta đã chạy vội đi ra ngoài.
“Tránh ra! Ta không muốn ở nơi này, ta muốn ở chung với đại thúc!” Khi ta vào cửa, liền nhìn thấy Mạc Thu thở phì phì ngồi ở trên giường. Tả Niệm đứng ở một bên, trên mặt mang theo cười khổ không thể nề hà.
“Mạc công tử, nơi này là chúng ta cố ý an bài cho ngươi, nếu không hài lòng có thể đổi sang phòng khác, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248293/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.