“Quản Đàm, trễ như vậy mới trở về, ngươi đi đâu vậy?” Mới vừa trở lại biệt viện, Quản Đàm đang muốn đi xem người nọ, lại bị Tả Niệm cản đường.
“Đi đâu không quan hệ đến ngươi.” Trong lòng đang buồn bực, ngữ khí có chút khó chịu. Nhưng vừa thấy gương mặt bị tổn thương của Tả Niệm, trong lòng liền sinh ra chút áy náy, không khỏi mềm mỏng lại.
“Tiểu Niệm, ta không có ý đó, ta chỉ là …”
“Ta biết, ngươi không cần giải thích.” Tả Niệm ngẩng đầu lên cười, trong mắt có lưu quang trong suốt chợt lóe rồi biến mất. Chính là cười, chính là bởi vì không muốn để cho người nọ nhìn thấy tịch mịch trên mặt của mình.
“Hắn … Không có việc gì chứ?” Từ sau ngày đó nhìn thấy Tuyền Kỷ, hắn liền vẫn tâm thần không yên, không biết nữ nhân kia sẽ làm ra chuyện gì. Nữ nhân kia ác độc thế nào, hắn là tự mình lĩnh giáo qua.
“Hắn tốt lắm, ngươi không cần lo lắng.” Ngày ấy hắn đáp ứng sau khi thân thể khoẻ lên sẽ thả y đi, thân thể người nọ liền thật sự từ từ có khởi sắc. Sắc mặt hồng nhuận một chút, khi ôm y cũng sẽ không cảm thấy cứng như trước đây (ý chỉ lúc trước đại thúc gầy, chỉ toàn da với xương),chính là vẫn lạnh lùng như trước, không muốn cùng hắn nhiều lời một câu.
“Vậy là tốt rồi …” Tả Niệm nghĩ đến mục đích mình tìm Quản Đàm, lo lắng không biết mở miệng như thế nào, “… Phù trang chủ đến đây, đang ở phòng nghị sự cùng Quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248270/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.