Ở trước cửa Quản phủ do dự thật lâu, ta tiến lên đập cửa. Không bao lâu, từ bên trong đi ra một người có bộ dáng gia đinh.
“Ngươi tìm ai?” Người nọ đánh giá ta một phen, mở miệng hỏi, ngữ khí có chút không tốt.
“Ta tìm thiếu gia các ngươi, mong rằng tiểu ca thay ta thông báo một tiếng.”
“Thiếu gia chúng ta thật sự rất bận, ngươi muốn gặp là gặp được sao? Đi mau một chút đi!” Gia đinh kia không kiên nhẫn phất tay, định đóng cửa lại.
“Chậm đã!” Ta đưa tay chặn cửa, “Tiểu ca, phiền ngươi thông báo một tiếng. Chỉ cần đem vật này giao cho thiếu gia nhà ngươi, hắn chắc chắn gặp ta.” Ta lấy cây trâm ngọc lục bảo kia từ trong ngực ra giao cho hắn, lại lấy ra một thỏi bạc.
“Đây là chút lòng thành, xin tiểu ca nhận lấy.” Ta cười nói.
Hắn thảy thảy nén bạc, mặt mày hớn hở nói: “Khách sáo khách sáo, ta lập tức đi vào thông báo, ngươi trước tiên ở nơi này chờ.”
Gia đinh đi vào thông báo, qua một lát sau, bên trong đi ra một người, nhưng là một người khác.
“Phượng cung chủ, cô gia nhà ta cho mời.” Người tới ăn mặc theo cung cách quản gia, cũng rất là lạ mặt.
“Làm phiền!”
Theo quản gia xuyên qua đình viện thật dài, cảnh sắc quen thuộc trước mắt nhưng tâm tình hiện giờ của ta đã hoàn toàn bất đồng.
Từng trụ lại đây nhiều ngày, thẳng đến khi rời đi, ta thật không ngờ chính mình còn có thể quay lại nơi này, nhưng lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248222/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.