1.
Thời điểm tiểu nhị A Tân đến gọi ta, ta đang ngồi ở trong viện, một bên phơi nắng một bên ngủ gà ngủ gật.
“Lão gia, bên ngoài có người tìm ngài, lão gia?” Thấy ta vẫn không phản ứng, hắn không khỏi đề cao âm lượng.
“Ách, ai, ai a?” Đột nhiên tỉnh táo lại, ta nhìn hắn liếc mắt một cái, ngữ khí có chút khó chịu.
Mấy ngày nay vẫn đứng ở Liễu Trần Cư, ta vẫn như cũ khai tâm vui vẻ mà làm thước trùng của ta, chuyện tình trong *** đều do A Mang toàn quyền quản lý, người làm cũng rất ít khi đến làm phiền ta, không biết làm cho hắn lỗ mãng thất thố chạy vào như vậy là rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
“Không quen, là mấy khách nhân mới tới, vừa vào cửa đã nói muốn tìm ngài, còn nói nếu không thấy ngài tuyệt không đi.”
“Mới tới?” Cái này kỳ quái, ta hiện tại đã mặc kệ mọi việc, cũng chỉ có cực ít khách quen mới biết ta là lão bản chân chính của Liễu Trần Cư.
“Phải”
“Ta đây đi ra ngoài nhìn xem.” Ta sửa sang lại vạt áo, lười biếng đứng dậy.
Hiện tại đúng là thời điểm làm sinh ý tốt nhất trong ngày, người rất nhiều, cũng không tranh cãi ầm ĩ. Ta mới vừa lê bước đi đến cửa nội đường, liếc mắt một cái liền nhìn đến hai cái bóng người quen thuộc đang đứng ở trong *** kia.
Kia, kia không phải Đoạn Khâm cùng Mạc Thu là ai?
Thừa dịp bọn họ còn không có thấy ta, ta xoay người đi lui, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248165/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.