Biên tập: Nguyệt Tận
Màn đêm buông xuống. Tất cả các cung các điện khác đều yên ắng đến buồn tẻ, chỉ có tẩm cung thái tử thi thoảng lại truyền ra âm thanh thở gấp cùng tiếng rên rỉ nhẵn nhụi.
“A…..Ngô…..”
Trên tháp(*) phủ tơ mềm mại, hai thân ảnh thon dài liều mình quấn lấy nhau trong chăn gấm. Chỉ thấy Hứa Hi Diệp thần tình ửng hồng phát ra tiếng rên thật lớn,mái tóc đen bóng cơ hồ đều thấm đẫm mồ hôi. Quân Thích Ý lại kề cà không giải phóng cho hắn, khẽ nắm lấy linh khẩu <nếu ta ko lầm thì…”nó” đó =))> đã bắt đầu tiết ra chất lỏng trong suốt, chậm rãi ma sát.
Hứa Hi Diệp gắt gao nắm lấy cánh tay Quân Thích Ý, thống khổ cầu xin: “Xin….xin ngươi, cho ta ra.” Hắn muốn biết người trước mắt đến tột cùng là ai nhưng áp lực đè nặng trên thân lại làm cho hắn không thể tự thỏa mãn.
“Không được. Chỗ này của ngươi còn chưa đủ cứng” Quân Thích Ý xấu xa bỏ tay hắn ra, cúi đầu cắn lên cổ hắn để lại một vết đỏ thật sâu, như tuyên cáo sở hữu khối thân thể này.
Dục vọng đáng thương sưng lên tựa thiết xử <cái chày sắt O__O> bị Quân Thích Ý hung bạo nắm trong tay, Hứa Hi Diệp cắn chặt môi dưới muốn tự mình giải cứu. Quân Thích Ý trái lại xấu xa vô cùng, cố ý buông chỗ đó ra để Hứa Hi Diệp tự suy nghĩ biện pháp giải quyết.
Đương nhiên, Hứa Hi Diệp bộ lộng lung tung vài cái, căn bản không thể xoa dịu ngược lại khiến cho nơi đó càng thêm đau đớn. Hắn từ trước đến nay vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hua-quan/1354519/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.