Khi ta vào phòng, Kính Thiên đang đọc sách. Thấy ta về, hắn đứng dậy đón áo choàng trên vai. Ta đến bên giường, nằm xuống.
- Mấy đêm rồi nàng không ngủ, không sao chứ?
Ta lắc đầu.
Cộc … cộc…
Kính Thiên ra mở cửa, Kim Thuyền đứng bên ngoài. Họ nói gì đó, Kính Thiên gật đầu rồi đóng cửa.
Kính Thiên đến ngồi phía sau, vuốt vuốt lưng ta, nói:
- Hoàng thượng nói nàng qua dùng bữa chung.
Ta nhắm mắt lại, chịu cái nhột trên lưng. Chưa tới giờ dùng bữa, còn ngủ được một canh giờ. Cái tay trên lưng ta bắt đầu di chuyển lung tung, từ sống lưng chạy dọc lên vai rồi lại xuống sống lưng. Ta giữ cái tay không an phận ấy lại, nói:
- Trên thuyền không được làm bậy.
Kính Thiên thở dài, kéo chăn đắp cho ta, hắn nói:
- Nàng ngủ một chút đi, đến giờ ta sẽ gọi.
Nhắm mắt ngủ thật say, thường thì trên thuyền ta ngủ say hơn đất liền, có lẽ do tiếng biển hát.
****
Phượng Âm bày bàn ăn trên mạn thuyền, còn có một bình rượu và bốn cái ly. Ta hỏi nàng:
- Ngươi đang mang thai, uống rượu được sao?
- Không vấn đề, đây là rượu thuốc của Lưu Hoà, nàng ấy kê sẵn rồi.
Ta và Kính Thiên ngồi xuống, còn chỗ trống bên cạnh Phượng Âm, đối diện với ta. Của Kim Thuyền sao?
- Kim Thuyền đâu?
Phượng Âm nói:
- Còn một món nữa, huynh ấy đang nấu.
- Để ta xuống giúp.
Kính Thiên rời đi. Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang/3054385/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.