Tịch Dao sau khi chạy khỏi vương phủ thì đi lang thang trên phố, nàng như người mất hồn lê bước chân nặng nề đi. Những lời hắn nói cứ luôn quanh quẩn trong đầu nàng, vô tình đi qua một tửu lâu nàng liền đi vào. Nàng ngồi đó uống hết bình này đến bình khác, Bôn Lôi bên ngoài thấy vậy muốn cản nhưng lại thôi, hắn chỉ mong vương gia của hắn sẽ gở bỏ được tơ lòng đoán nhận nàng, nàng là một cô nương rất lương thiện lại thật lòng đối đãi với Dạ Hằng. 
Đến tối, nàng loạng choạng trở về phủ. Trên đường đi, có một hắc y nhân đi theo sau nàng, Bôn Lôi xuất hiện kề kiếm lên cổ y, đợi nàng đi xa mới lên tiếng. 
" Ngươi là ai? Ai sai người theo dõi Bạch cô nương". 
"..." 
Hắn không nói gì, dùng kiếm đẩy kiếm của Bôn Lôi ra, hai người đánh nhau một trận, hắn cũng là cao thủ, ra tay rất nhanh khiến Bôn Lôi không kịp trở tay. Lúc hắn rời đi Bôn Lôi chỉ kịp tháo lớp mặt nạ trên người hắn. Bôn Lôi cầm chiếc mặt nạ ấy trở về bẩm báo. 
Bạch phủ. 
Nàng về phủ trở vào phòng lại bắt đầu uống tiếp, nàng muốn uống để quên hết mọi chuyện, quên hết những mệt mỏi của những ngày qua. 
Nàng ngồi trên giường nốc cạn hết rượu, rồi ngã xuống đất. Nước mắt cứ thế tuôn ra, nàng suy nghĩ những chuyện trước đây, trong lòng ra quyết định từ nay hai người đường ai nấy đi, tình cảm này nàng cứ đuổi theo mãi cũng không có ích gì. 
"Cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925476/chuong-29.html