"Lệ quý phi nhất định đã cầm chắc chuyện này. 
Hôm nay, cô ta có thể dùng thủ đoạn này để đối phó với ta. Sau này cô ta có thể dùng thủ đoạn ác độc hơn để đối phó với Thái Nhi, để diệt trừ hậu hoạn." 
Nàng suy nghĩ một hồi lâu rồi hỏi: 
"Hoàng Phổ, tua kiếm đó hiện tại đang ở đâu?". 
"Vẫn còn đang trong tay của Lệ quý phi." 
"Thinh Nguyệt." 
"Có nô tì." 
"Ngươi hãy vào cung truyền lời, bảo rằng ta với Thần phi...". 
Theo lời dặn dò của nàng, Thinh Nguyệt truyền tin tức đến những cung nữ khác và các cung. Một truyền mười, mười truyền trăm chẳng mấy chốc khắp hoàng cung ai cũng biết. 
Ngọc Dao Cung. 
Lệ phi bên này nhận được tin liền nổi giận đùng đùng hất mọi thứ xuống đất. 
"Hai người đó thế mà lại đứng về một phía à?". 
"Từ sau khi Hiền phi nương nương vào cung, 
thì chẳng thấy ai dám qua lại với cô ta. Nhưng ngay lúc nãy rất nhiều cung nữ đã thấy hai người đó cười nói đi về phía cung của Thần phi nương nương." 
"Cái miệng của Bạch Tịch Dao đúng là giỏi thật." 
"Nương nương, lần trước Hiền phi hôn mê thoát khỏi bẫy, lại còn được hoàng thượng yêu chiều hơn, có khi nào là do bọn họ sắp xếp sẵn không?". 
"Thần phi quyết chọn cái chết, vậy thì bản cung 
sẽ cho cô ta cơ hội này." 
Tố Loan ngồi xuống lấy lại bình tĩnh, từ từ nghĩ cách, một ý nghĩ xấu xa lại hiện lên. 
"Ngươi đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925431/chuong-49.html