🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Thục phi đứng từ xa vô tình nhìn thấy, lòng nàng ta coi như đã chết. Đến phút cuối cùng người hắn chọn luôn là nàng. Thục phi bước đi trong cơn mưa tầm tã, trong đầu hiện về những kí ức khi hai người còn bé.



"Nương nương."



Nhớ lại.



Đôn Thân Vương phủ.



Khi ấy nàng chỉ là cô bé mười hai tuổi, hắn từ nhỏ đã mất mẫu thân. Đôn Thân Vương là cửu cửu của hắn nên hắn được đưa đến phủ để nuôi dưỡng và lớn lên cùng với Vương Thấm Nhược.



"Con làm ta tức chết mà! Giơ tay ra đây!"



"Này thì ham chơi! Này thì ham chơi, không học hành đàng hoàng."



Nàng ta lúc bấy giờ là một cô bé đáng yêu, nhưng chỉ vì bị ép nhập cung nên ngày ngày đều học đàn, lễ nghĩa trong cung. Cô vốn chẳng thích gì chốn thâm cung đầy mưu tính đó nên trốn học ra ngoài chơi nào ngờ bị phụ thân bắt được đánh đến tay sưng tấy hết lên.



"Thấm Nhược tỷ tỷ, đừng khóc nữa. Ta mang một thứ rất thú vị đến cho tỷ này."



Dạ Hằng lúc này mới 9 tuổi, là một cậu bé ngoan ngoãn, biết quan tâm đến người khác. Hắn nhìn thấy biểu tỷ ngồi khóc ở hậu viện thì bắt đom đóm đến làm cho biểu tỷ vui.



"Ta mất rất lâu mới bắt được ở sân sau đấy.



Có đẹp không?".



"Đẹp. Đẹp hơn đèn trong phòng ta nhiều."



"Vậy tặng cho tỷ đấy. Nhưng tỷ đừng khóc nữa, được không? Cha của tỷ cũng ác thật đấy."



Hắn cầm tay nàng ta lên nhẹ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925417/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phượng Hoàng Vô Song
Chương 57: thư tình
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.