Tối hôm đó. 
Hoàng thượng lo việc chính sự xong thì trở về tẩm cung nghỉ ngơi. Trên đường đi, hoàng thượng vô tình phát hiện tì nữ của Lệ quý phi lén lút gặp Thinh Nguyệt, đưa vật gì đó rồi rời đi. 
"Hai người kia chẳng phải là tì nữ của Lệ quý phi và Hiền phi sao?". 
"Nô tài nghĩ lại là Lệ quý phi âm thầm cho người 
chăm sóc Hiền phi." 
Thời gian Hàm Nguyệt và Hàm Phong ở lại Đại Chử cũng đã lâu nên vương Nam Du đưa thư tới hối thúc hai người về. 
"Cô cô, con không nỡ rời xa Dạ Hằng ca ca. Lần này đi thì e là sẽ không bao giờ gặp lại huynh ấy nữa." 
"Cớ sao phải hao phí chân tình cho một người 
không yêu con chứ? Dù con có ở bên cạnh cả đời thì hắn cũng sẽ không thay lòng." 
"Con đã không mong muốn có được tình yêu của huynh ấy nữa. Chỉ cần có thể nhìn huynh ấy từ xa là con đã mãn nguyện rồi." 
"Con là công chúa của Nam Du, sao có thể yêu đến mức không còn khí phách như vậy. Tìm cơ hội tạm biệt hắn đi." 
"Con biết rồi, cô cô." 
Ngọc Dao Cung. 
"Nương nương. Nô tì đã lấy được hình vẽ của trâm Cửu Thái Phượng Thê từ Nội Vụ phủ." 
Nô tỳ thân cận của Lệ quý phi lấy được hình vẽ thì vội chạy về bẩm báo. 
"Ngươi hãy nhanh chóng cho thợ chế tác rồi giao nó cho Thinh Nguyệt." 
"Vâng, nương nương." 
"Muốn bay lên cành làm phượng hoàng? Bản cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925415/chuong-59.html