"Con là Hàm Phong công chúa của Nam Du, là công chúa mà phụ vương thương yêu nhất, 
là viên minh châu trong tay ta. Ta không thể để con đến chỗ nam nhân khác chịu khổ." 
"Phụ vương. Nếu như không thể liên hôn với Đại Chử, không thể cứu Dạ Hằng ca ca, nhi thần cũng không muốn sống nữa." 
"Người đâu. Đưa công chúa Hàm Phong xuống. Canh gác kỹ càng. Không có mệnh lệnh của ta bất kì ai cũng không được để công chúa ra ngoài." 
"Rõ.". 
"Phụ vương. Phụ vương. Nếu như người không đồng ý với nhi thần, nhi thần sẽ chết trước mặt người." 
Hàm Phong giật thanh kiếm trong người của binh lính, đưa lên cổ mình. 
"Bỏ kiếm xuống. Bỏ xuống." 
"Không. Phụ vương. Người để con đi đi. Nếu không nhi thần chỉ có thể bất hiếu. Phụ vương. Từ nhỏ phụ vương đã luôn bảo vệ con, nhưng mà chuyện tình cảm người không bảo vệ con được rồi." 
"Con đi đi. Phụ vương đồng ý với con." 
"Phụ vương. Nhi thần bất hiếu, làm phụ vương đau lòng rồi. Nhi thần bái biệt phụ vương." 
"Đợi đã. Con đi như thế sẽ không cứu được Dạ Hằng đâu. Ta đã quyết định cắt mười thành trì cho Đại Chử để làm điều kiện nghị hoà. Cốc Dạ Hằng muốn mở rộng lãnh thổ, ghi danh sử sách. Hắn nhất định sẽ động lòng. Chỉ có như vậy mới có thể giữ lại Dạ Hằng." 
"Phụ vương. Đa tạ người". 
Trở lại. 
"Hoàng thượng. Mười thành trì và hiệp ước liên hôn mong Đại Chử và Nam Du kết thành đồng minh, mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925053/chuong-83.html