*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dạ Lai lập tức nói: “Thuộc hạ cũng đi!”
Trầm Chu hết sức nghiêm nghị, “Ngươi ở lại tửu lâu đợi, đây là mệnh lệnh.”
Dạ Lai bất đắc dĩ đành phải ở lại, liếc mắt nhìn quả trứng trong tay rồi lại liếc nhìn hai bóng dáng càng lúc càng xa, cánh tay đột nhiên hơi run lên.
Quả nhiên có mùi gian tình!
Hai người được nhận định có gian tình trong lời Dạ Lai đang vai sánh vai cùng đi mà không nói lời nào.
Trên con phố dài tấp nập yêu quỷ thần ma qua lại, lửa yêu tụ lại thành đèn lồng bay tới bay lui, thỉnh thoảng còn có đám trẻ con nửa người nửa yêu cười đùa chạy qua.
Trầm Chu nhìn theo hai tiểu hoa yêu đang rượt đuổi nhau, ánh mắt trở nên nhu hòa. Nhìn cảnh tượng này thì trấn Hoang Hà không khác lắm so với Không Động, có khác thì dân cư ở Không Động đa phần là tiên nhân thôi.
Mắt thấy sắp về đến nhà thư sinh, Trầm Chu đột nhiên dừng bước, lên tiếng nói: “Phượng Hy, đa tạ vì những ngày vừa qua.”
Đối phương vẫn giữ tư thế chắp tay sau lưng, cong môi nhìn nàng, “Hiếm khi thấy cô khách khí như vậy.”
Trầm Chu nhướng mày, “Ý ngươi là ngày thường ta rất ngang ngược?”
Phượng Hy vẫn mang dáng vẻ ung dung muôn thuở nhìn nàng, ánh mắt như muốn nói ‘Chẳng lẽ không phải?’
Trầm Chu phá lệ không nổi giận, chỉ lẳng lặng nhìn hắn.
Phượng Hy cười cười hỏi nàng: “Tại sao lại nhìn ta như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-tai-thuong/1855360/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.