Chương trước
Chương sau
Lâm Thục Lan hét lên nói :

"Hoàng hậu ngươi thật độc ác,toàn bộ nước trái cây đều do ngươi chuẩn bị,ngươi đã ngầm sắp xếp hạ độc thái hậu.Thật uổng công thái hậu đã vì hoàng thượng mà muốn giải hòa với ngươi ".

Hiên Viên Kiệt quay lại nhìn nàng ánh mắt nghi ngờ,chỉ một ánh mắt đó thôi đã làm cho tất cả hi vọng trong lòng nàng dập tắt nàng thật quá thất vọng về Y.Những tưởng Y phải là người hiểu rõ về con người nàng chứ,đúng thật là...

Nàng cười mỉa mai nói :

"Thái hậu trúng độc ngươi không truyền ngự y vào để khám mà lại còn thời gian ở đây chỉ trích ta,một quý nhân nhỏ nhoi mà dám vô lễ với hoàng hậu một nước,A Lan vả miệng ".

Lúc này không khí nhốn nháo ,ngự y đã được gọi đến còn Lâm Thục Lan thì bị giữ chặt lấy hai tay bị tát đến đỏ cả hai bên má .

Nàng ta dãy dụa,khua tay chống trả, bỗng từ trong áo của ả ta rơi ra một gói thuốc,vì lúc nãy do vội vàng nên ả chưa kịp phi tang,ai ngờ đâu hoàng hậu dám trước mặt hoàng thượng lại ra tay với mình.

Đúng là làm chuyện xấu thì lúc nào chẳng có kẽ hở cấm có sai.

A Lan thấy vậy vội vã nhặt lấy đưa lên trình hoàng hậu và hoàng thượng,sắc mặt ả ta lúc này xám ngoét vì sợ hãi.

Ngự y đang châm cứu và chữa cho thái hậu,một lúc sau ông ta vội bẩm báo :

"Bẩm hoàng thượng đây là ngũ độc tán,tại hạ thật không thể cứu chữa được ".

Hoàng thượng tức giận đạp lên ngực ngự y nói :

"Ta không biết,làm cách nào thì làm ngươi phải cứu sống thái hậu ".

"Ngự y lồm cồm bò lên và nói :

"Thật ra có một người có thể chữa khỏi độc cho Thái hậu,nhưng người này hành tung khó lường,không biết hiện đang ở đâu,chỉ sợ tìm thấy thì thái hậu không đợi được sẽ bị độc phát mà chết ".

Hoàng thượng sốt ruột hỏi :



"Đó là ai,ngươi nói đi ta sẽ sai người đi tìm ".

Ngự y vội nói :

"Đó là Bạch Nhược phu nhân là một thần y nổi tiếng khắp lục quốc nhưng không ai biết được thân phận của bà ta ".

A Lan và Giai Tuệ nhìn nhau,nàng đi lên rồi đưa ra gói thuốc rồi hỏi ngự y :

"Vật này được rơi ra từ trên người của Lâm quý nhân,người thử xem có trùng với độc mà thái hậu trúng hay không ?".

Rồi nàng quay ra nhìn hoàng thượng ánh mắt thất vọng nói :

" Không có người lại nghi ngờ cho ta ".

Lúc này Hiên Viên Kiệt mới thấy hối hận,Y cúi mặt xuống che dấu đi sự lúng túng của mình.

Thái y cung kính cầm lấy gói thuốc rồi kiểm tra,một lúc sau ông mới nói :

"Hoàng hậu đây đúng là ngũ độc tán mà thái hậu trúng phải ạ ! ".

Lúc này Lâm thái phó biết sự tình không ổn ông ta liền đi lên tát vào mặt Lâm Thục Lan nói :

"Nghiệt nữ,thái hậu không bạc với ngươi,tại sao ngươi lại dám hạ độc người,Lâm gia ta không có loại nữ nhi như ngươi ".

Lúc này Lâm Thục Lan chết điếng người,sao cô ta không hiểu ý đồ của phụ thân,ông ấy định bỏ rơi cô ta mà,cô ta định đứng lên nói lại thì nhìn thấy ánh mắt hung ác của phụ thân nhìn mình.

Cô ta không dám chống đối, chấp nhận số phận nếu không cô ta còn bị hành hạ thảm thương hơn nhiều so với cái chết.

Ông ta quỳ xuống nói với hoàng thượng :

"Vi thần dạy con không nghiêm đã làm ra việc đại nghịch bất đạo,xin hoàng thượng trách phạt ".



Giai Tuệ nở một nụ cười coi thường,nàng không thể để cho thái hậu chết được,nó sẽ ảnh hưởng đến hài tử chưa sinh ra của mình.

Nàng tháo một chiếc túi gấm bên hông ra rồi nói :

"Thái y ngươi xem xem thuốc này có ức chế được độc tố của thái hậu không ?".

Thái y cầm lấy đưa lên mũi ngửi ông ta bất ngờ vui mừng hỏi :

"Hoàng hậu tại sao người lại có thứ tốt thế này,nếu thái hậu uống vào có thể cầm cự thêm mười ngày độc tố sẽ không đi vào lục phủ ngũ tạng,thật tốt quá ".

Hiên Viên Kiệt nhìn nàng ánh mắt cảm kích tuy nhiên nàng lại lạnh lùng không thèm để ý đến.

Bỗng một trận co rút,nàng bỗng thấy bụng đau dữ dội,nàng hoảng loạn trong lòng,A Lan thấy vậy vội đỡ lấy người.

Bụng nàng đau kinh khủng,nàng cảm giác có một thứ gì đó trôi ra khỏi cơ thể mình,hai chân nàng có máu chảy ra,trước khi hôn mê nàng chỉ kịp nói với A Lan :

"Trong nước hoa quả có thứ gây trụy thai ".

Rồi nàng ngất đi không biết gì nữa,mọi người trong cung ai cũng hoảng loạn.

Từ một buổi mừng đại thọ lại thành ra như thế này,thái hậu thì bị cháu gái ruột của mình hạ độc,hoàng hậu thì bị sảy thai.

Mọi người lần lượt ra về không ai dám ở lại,nhìn sắc mặt của hoàng thượng lúc nay thật là khủng bố nếu ai không may đến gần khéo chết lúc nào không biết.

Hoàng thượng tức giận quát to :

"Tra,tất cả tra cho trẫm,dám hạ độc hoàng hậu,bọn chúng không muốn sống nữa sao".

Rồi Y chạy nhanh đưa Giai Tuệ về phòng,khuôn mặt nàng tái nhơgj vì mất máu,lúc này có một ánh mắt đang quỳ ở dưới nhìn lên vẻ nham hiểm.

Cuối cùng hoàng hậu đã sảy thai việc trước mắt là xử lý nha đầu Lâm Thục Lan trước đã không nó lại không chịu được khai ra ông thì thật phiền phức,người này không ai khác chính là Lâm Chính Tông phụ thân của Lâm Thục Lan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.