*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“A……Hồng nương ngươi cái đồ hỗn đản. Ta sẽ báo thù…..”
Một tiếng thét chói tai xuất phát từ Nam Thiên Môn vang vọng khắp cả Thiên Đình.
“Hắc hắc, sư phó a sư phó, chờ đến cái lúc ngươi từ phàm trần quay lên đây, ngươi sẽ phải cảm tạ ta đó nha.” Hồng nương trốn đằng sau cửa âm hiểm cười.
“Ha hả, không biết các thất tiên nữ tỷ tỷ thế nào rồi, mặc kệ, đến hồ Nguyệt Lão nhìn cái đã.”
Nói xong, Hồng Nương tao nhã uyển chuyển nện bước, miệng lại phát ra tiếng cười nữ vương rời khỏi Nam Thiên Môn.
Trần gian
“Móa, đây là cái địa phương tàn khốc gì vậy trời.” Nguyệt lão đứng dậy, phủi hết đám lá cây trên người, miệng lẩm bẩm.
“Hồng Nương chết tiệt, đừng có để ta kiếm được cơ hội quay lên đó, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.” Nguyệt lão có nghĩ cũng không thể nào nghĩ tới, hiếm khi được tham dự một hội bàn đào, thế nhưng lại bị đám nữ nhân chết tiệt kia hạ dược, ăn một cái, pháp lực liền giảm hết phân nửa, sau đó lại bị nữ nhân chết tiệt tên Hồng nương kia đá xuống trần gian. Xui cái là toàn bộ bàn đào đã bị hắn ăn sạch, không biết đến bao lâu mới khôi phục được pháp lực đây nữa.
Sửa sang lại quần áo trên người, Nguyệt lão bước tới trước, mặc kệ, đi tìm chỗ ở trước tốt hơn.
“Ân, có chỗ ở, trước vào xem có thể tá túc tạm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nghich-ngom-dong-tam/52251/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.